Trực Giác Của Phụ [...] – Chương 10

10

Cha mẹ Trương Địch muốn cứu vãn, người thì đá Trương Địch thêm cú nữa, người thì tát Chu Nguyệt hai cái, sau đó chạy đến trước mặt tôi, Trương Địch sẽ không dám nữa.

Tôi không gì, chỉ Trương Địch từ trên cao, ánh mắt đầy thương .

Tôi hiểu rõ ta.

Quả nhiên, vài giây sau, cổ ta căng lên: “Ly hôn thì ly hôn! Cô ngoài việc kiếm chút tiền thối, thì còn biết gì? Đợi cơ quan dân chính mở cửa, tôi lập tức đi ly hôn! Tay trắng rời đi! Không cần một đồng nào của Lý Thắng Nam!”

Vừa , ta vừa đi đến trước mặt Chu Nguyệt, cúi người ôm lấy ta, tuyên bố Chu Nguyệt mới là cả đời của ta!

Lúc này, mấy người em lâu nay đứng xem mới lên tiếng—

“Địch tử, chuyện này cậu quá đáng thật đó!”

“Bình thường cậu ra ngoài chơi bời, bọn tôi mắt nhắm mắt mở! Nhưng ngay tại lễ cưới, cậu muốn để chị Thắng Nam sau này sống sao? Mau xin lỗi đi, chị Thắng Nam sẽ tha thứ cho cậu!”

“Đúng ! Còn nữa, đừng có trắng tay rời đi nghe hay ! Mấy năm qua cậu với chị Thắng Nam bên nhau, lần nào đi ăn uống không phải chị ấy trả tiền?”

“Hai năm nay, chị ấy dắt bọn mình chơi cổ phiếu lời bao nhiêu tiền! Cái nhà của cậu, từ nhà tới nội thất, chẳng phải đều do chị Thắng Nam mua sao? Tiền của cậu đem đổ vào này rồi còn gì!”

“Làm người thì đừng vô ơn như !”…

Nhóm người vừa , vừa sắc mặt tôi.

Tôi hiểu ngay, đây đều là kết quả của việc họ cân nhắc lợi – .

Trước Tết, tôi bảo họ bán hết cổ phiếu, sau Tết sẽ tìm thời cơ vào lại.

Họ sợ không còn quân sư, sau Tết không kiếm tiền, nên tranh thủ lấy lòng tôi.

Sắc mặt cha mẹ Trương Địch càng đen lại, “con dâu kiếm tiền cho con trai tiêu” – loại chuyện này, trong nhà còn , bị người ngoài ra, thật sự rất mất mặt!

“Đồ vô dụng! Sao tôi lại sinh ra thằng con rác rưởi như cậu?!”

Cha Trương Địch quay đầu đi, không còn mặt mũi giữ lại, cũng xem như ngầm đồng ý để Trương Địch rời đi.

Một vở kịch hay, sao có thể kết thúc nhanh ?

Tôi liếc thân, ấy nháy mắt ra hiệu đã nhận lệnh.

Vài giây sau, có người trong đám đông hét lên:

[ – .]

“Trời ơi, ai đăng video vừa nãy lên Douyin rồi?!”

Mọi người lập tức lấy điện thoại ra, sau khi tìm video, ai nấy đều sững sờ, thì thầm bàn tán:

“Lượt xem khủng khiếp quá! Tăng nhanh thật!”

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài “cmt” review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: “Dung Dăng Dung Dẻ” để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

“Bị chửi tơi tả luôn… Đáng chửi thật!”

“Cái này chắc chắn lên hot search rồi!”

“Sắp nổi tiếng rồi! Cô này, sau này còn ai dám cưới nữa?”…

Trương Địch phản ứng không nhiều, chỉ như con rùa rụt cổ, không một lời, nửa nằm lên người Chu Nguyệt trong tư thế bảo vệ.

Nhưng, dường như Chu Nguyệt không quá cần sự bảo vệ của ta.

Khi nghe thấy câu “sau này ai còn dám cưới ta”, ta liền đẩy Trương Địch ra, lao vào đám đông, giật lấy một cái điện thoại đang phát video.

Chỉ liếc một cái, sắc mặt ta còn trắng hơn lúc nãy, lảo đảo lùi lại một bước, ánh mắt đầy hoảng sợ.

Đoạn video đó quay từ góc của hội trường tiệc cưới, có cả nội dung trên màn hình lớn, lẫn phản ứng của dâu và khách mời.

Chỉ là—

Lượt phát là tôi mua, bình luận cũng , tôi bỏ chút tiền ra.

Điểm mấu chốt là bình luận, từng dòng đều dẫn dắt dư luận.

Có người mắng đôi nam nữ khốn nạn; có người đó là cũ mình, coi trọng tiền, ai có tiền thì theo người đó;

Còn có người gửi một loạt biểu cảm kinh hãi, sau đó viết: 【Trời ạ! Đó chẳng phải là Nguyệt gì đó sao?! Bạn tôi mấy ngày trước còn muốn dẫn ta về ra mắt bố mẹ! Sao lại dính với người khác rồi?!】

“Chu Nghiệt!” Trương Địch hét lên.

Chu Nguyệt như không nghe thấy, lùi mấy bước, trừng mắt Trương Địch một cái, rồi run rẩy lấy điện thoại ra, đi đến góc phòng:

“Thiếu gia Lâm, là em Chu Nguyệt đây, đoạn video trên mạng, em có thể giải thích… Em bị ép mà… Em chỉ quen dâu, không quen rể… Anh giải thích với bác trai bác giúp em nhé! Em không phải loại người đó đâu.”

Lần này đến lượt Trương Địch thay đổi sắc mặt, ta Chu Nguyệt như không thể tin nổi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...