Tên du côn không những không có tiền, mà còn bạo lực gia đình, thích chơi bời phóng túng.
Bố mẹ tất nhiên không đồng ý, Triệu Thiến Thiến cố chấp, còn để tên du côn ở trong nhà.
Cô ta : “Anh ấy ở ngoài rất khó khăn, con chỉ muốn cảm hóa ấy, chúng ta cùng nhau cố gắng không sao? Làm người phải biết nhân ái chứ!”
“Với lại, bây giờ con đã từng vào tù, muốn tìm người lấy cũng không dễ dàng, bố mẹ chẳng lẽ muốn thấy con ch.ết già độc sao?”
Bố mẹ không có cách nào khác.
Nhưng tên du côn là kẻ cặn bã, sau khi uống rượu say còn muốn cưỡ.ng h.iếp mẹ tôi, cuối cùng bị bố tôi đánh gần ch.ết, muốn đưa đến đồn cảnh sát, Triệu Thiến Thiến lại bắt đầu khóc lóc ầm ĩ, đứng ở cửa sổ đòi tự t.ử.
(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép. Mọi người hãy đọc tại nơi đăng tải đúng để ủng hộ nhà dịch nha)
Cuối cùng bố mẹ cũng không báo cảnh sát, nhà cửa ngày nào cũng gà bay chó sủa.
Không lâu sau, mẹ tôi trong lúc tắm ở nhà bị trượt ngã, ở nhà không ai phát hiện, khi đưa đến bệnh viện thì đã mất rồi.
Lúc này bố tôi mới hoàn toàn từ bỏ, không quan tâm đến Triệu Thiến Thiến nữa, chuyển sang thành phố khác sống.
Những năm này Triệu Thiến Thiến và tên du côn đều sống dựa vào lương của bố mẹ, bây giờ không còn nguồn kinh tế nữa, tên du côn liền ép Triệu Thiến Thiến đi nhân viên ở quán bar, kiếm tiền nuôi hắn.
Nhưng dù , tên du côn khi say rượu vẫn đánh Triệu Thiến Thiến, cuối cùng có một ngày Triệu Thiến Thiến không chịu nổi nữa, một mồi lửa hoá vàng luôn cả nhà.
Tên du côn, đứa con, và ta đều ch.ết cháy.
Nghe tin này, tôi vừa thăng chức chủ nhiệm viện nghiên cứu, là chủ nhiệm trẻ nhất trong lịch sử viện nghiên cứu, tương lai vô cùng xán lạn!
Buổi sáng tôi cùng bè ăn mừng thành công thăng chức, tăng lương.
Buổi chiều đi nhà tang lễ nhận tro cốt của Triệu Thiến Thiến, đứa con và chồng ta.
Ngoại trừ tro cốt của đứa bé tôi đem đi an táng, số còn lại tôi đổ hết vào cống rãnh, coi như vật về nguyên chỗ.
-Kết thúc-
Bạn thấy sao?