13.
Quả nhiên, tối hôm đó về ký túc xá, Triệu Thiến Thiến đột nhiên quan tâm đến tôi.
“Em à, em ngày nào cũng thí nghiệm, ngày đêm đảo lộn, cơ thể không chịu nổi đâu, cuối tuần này chúng ta đi leo núi đi.”
“Leo núi xong thì về nhà, bố mẹ không gọi điện cho em thực ra rất nhớ em, chỉ chờ em chủ xin lỗi.”
“Trước đây chị chưa gương tốt, sau bao nhiêu chuyện, chị đã nhận ra không gì quan trọng bằng gia đình ở bên nhau.”
Những lời này rất hay, đánh trúng tâm lý một đứa con từ nhỏ thiếu thốn cảm gia đình và bị đuổi ra khỏi nhà như tôi.
(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép. Mọi người hãy đọc tại nơi đăng tải đúng để ủng hộ nhà dịch nha)
Tôi mỉm : “Được thôi, leo núi nào, mấy người đi?”
Triệu Thiến Thiến sợ tôi đổi ý, vội .
“Chỉ có em, chị và Vương Nhã, núi Ngân Hạnh gần đây.”
Núi Ngân Hạnh là ngọn núi nhỏ, khá hẻo lánh, và bây giờ không phải mùa thu lá vàng, nên không có ai đi chơi ở đó.
Thật là địa điểm tốt để chuyện xấu!
Tôi l.i.ế.m môi, đầy ẩn ý: “Được, chúng ta cùng đi leo núi.”
Triệu Thiến Thiến nở nụ , ánh mắt lóe lên sự tính toán thành công.
Tôi cũng mỉm .
Nếu họ chủ tìm cái chế.t, thì tôi sẽ không khách sáo nữa!
…
Sáng sớm cuối tuần, Triệu Thiến Thiến không thể chờ đợi nữa, kéo tôi đi leo núi.
Vương Nhã đi theo sau tôi, đề phòng tôi lén trốn thoát.
Tôi giả vờ như không biết gì, suốt đường đi rất vui vẻ, còn hát nho nhỏ.
Cho đến khi lên đỉnh núi, thấy trai của Vương Nhã, tôi giả vờ không vui :
“Triệu Thiến Thiến, chị chỉ có ba chúng ta thôi mà, sao trai Vương Nhã cũng đến đây?”
Triệu Thiến Thiến khinh bỉ, ánh mắt đầy sự coi thường và chế giễu.
“Cậu ấy là em rể tương lai của chị, dĩ nhiên phải đến.”
Tôi ngạc nhiên :
“Triệu Thiến Thiến, chị là có ý gì?”
Vương Nhã chặn đường xuống núi, mặt đầy vẻ đắc ý.
“Lạc Lạc học tỷ, sau này chị là chị dâu của em, em rất thích chị, thông minh, xinh đẹp, học thức cao.”
“Nghe giáo sư rất quý chị, đã bảo lưu chị học thạc sĩ rồi, sau này chị cũng giúp em xin một suất thạc sĩ nhé.”
“Đợi chị mang thai con của trai em, kiểm tra ra là con trai thì tổ chức đám cưới, nếu không phải con trai thì sinh cho đến khi nào có con trai, yên tâm sẽ không chị lỡ thí nghiệm đâu, đến lúc đó chị nhà gần trường cho trai em, chị tan học thì về ở với ấy.”
Tôi lạnh lùng :
“Nếu tôi từ chối thì sao? Chẳng lẽ các người muốn dùng vũ lực?”
14.
Triệu Thiến Thiến độc ác.
“Nếu không thì sao? Để phòng ngừa sau này mày báo cảnh sát, lát nữa bọn tao sẽ quay video lại.”
“Dù mày có học giỏi đến đâu, giáo sư có quý mày đến đâu thì sao? Đến lúc đó video truyền ra, mọi người sẽ chửi mày là con điế.m dâ.m đã.ng!”
Lúc này Vương Cường cũng tiến lại gần tôi, nham nhở:
“Đây là lần đầu tiên tao ng.ủ với nữ sinh đại học đấy, trông ngon tươi mỡ màng ra phết nhể!”
Nói rồi hắn ta đưa tay định ôm tôi, tôi lùi lại một chút, kết quả nhận ngay một cái tát từ hắn.
“Con đ.ĩ này, giả vờ thanh cao gì chứ, lát nữa tao nhất định sẽ ‘’ mày khóc sướng thì thôi…”
Hắn ta đưa tay định xé áo tôi.
(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép. Mọi người hãy đọc tại nơi đăng tải đúng để ủng hộ nhà dịch nha)
Triệu Thiến Thiến và Vương Nhã thì trực tiếp đè tôi xuống, ngăn không cho tôi chạy.
Bạn thấy sao?