Tiểu Bạch Liên Giả Vờ Tội Nghiệp Đẩy Mẹ Tôi Đi, Nghĩ Rằng Mình Có Thể Đường Hoàng Làm Bà Chủ Hào Môn. Còn tôi thì ấm ức hỏi bà nội: “Dì Thanh Thanh nói con là đồ xui xẻo, phải sinh cho con một em trai để sau này con có chỗ dựa.” “Bà ơi, ‘xui xẻo’ nghĩa là gì vậy ạ?” Sắc mặt bà nội lập tức tối sầm lại: “Chính là cái loại đàn bà mặt dày phá hoại gia đình người khác như nó đó!” “Con không phải đồ xui xẻo, con là bảo bối của bà.” Tôi ngoan ngoãn rúc vào lòng bà, khóe môi chậm rãi cong lên thành một nụ cười lạnh. Kiếp trước, ả ta lợi dụng tôi còn nhỏ, dễ mềm lòng. Sau khi cướp được bố tôi, ả lại cùng tình nhân nhẫn tâm đẩy tôi vào nồi nước sôi mà nấu sống. Kiếp này, để xem ả còn lấy gì ra đấu với tôi!
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?