“Để ta gả.” Một câu nhẹ buông, tựa hồ gió thoảng qua tai, song lại khiến bao người xung quanh thầm thở phào, nhất là tỷ tỷ ta. Tỷ ấy không cam tâm xuất giá, còn ta… vốn dĩ chẳng bận lòng. Chủ yếu là Thái tử ra giá quá hậu hĩnh. Huống chi, kiếp trước người đối với ta cũng xem như có tình, chẳng đến nỗi lạnh lùng. Nay ta được sống lại một lần nữa, đương nhiên phải vì người mà quét sạch mọi chông gai, khiến con đường đến bên ta trở nên bằng phẳng hơn một chút.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?