Trọng Sinh, Tôi Từ [...] – Chương 10

10

Sau lần đó, La Vũ Thần dường như cuối cùng cũng đã yên phận.

Để đề phòng ấy lúc nào cũng tự ý đến nhà, tôi quyết định dùng kế "chuồn là thượng sách". Nhân lúc giá nhà đang có dấu hiệu giảm, tôi đã chuyển đến một khu chung cư gần bệnh viện hơn, tiện cho việc đi lại.

Vẫn là Cận Tử Duệ đi xem nhà cùng tôi.

Kiếp này, tôi không dành nhiều thời gian để giúp La Vũ Thần trông con, thời gian rảnh rỗi cũng nhiều hơn.

Tiến độ đương cũng nhanh hơn.

Yêu nhau nửa năm, Cận Tử Duệ đã cầu hôn tôi.

Anh ấy chủ đề nghị, căn nhà tôi mua coi như tài sản riêng trước khi kết hôn, ấy không cần.

Tiền sửa sang cứ việc báo với ấy: "Đừng tiết kiệm tiền của , cứ sửa sang cho thoải mái! Tuy là tài sản riêng của em, thỉnh thoảng vẫn sẽ đến ở đấy."

Nghe xem, mơ đẹp thật đấy.

Tuy nhiên, có thể chiều theo ý ấy một chút cũng .

Khi La Vũ Thần lại một lần nữa liên lạc với tôi, tôi hơi bất ngờ.

Vì lần này, ấy thực sự đã im hơi lặng tiếng rất lâu rồi.

Thì ra Đại Bảo Tiểu Bảo sắp tròn một tuổi, ấy định tổ chức một bữa tiệc sinh nhật nhỏ ở McDonald's.

Cô ấy lại một lần nữa nhiệt mời tôi tham gia.

Lần này, ấy không chỉ gửi thiệp mời điện tử mà còn trực tiếp gọi điện thoại: "Tớ nhớ cậu luôn thích trẻ con, đây là cơ hội tốt mà, nụ của trẻ thơ mới chữa lành biết bao nhiêu!"

Kiếp trước, tôi không chỉ năm nào cũng tham gia tiệc sinh nhật của con ấy, mà còn giúp trang trí địa điểm, lại còn mua thẻ hội viên khu vui chơi quà tặng cho các con ấy.

Nhưng bây giờ tôi sẽ không kẻ ngốc như nữa đâu.

Tôi từ chối: "Thật ra tớ cũng không thích trẻ con lắm. Hơn nữa, tiệc sinh nhật của trẻ con, bản thân tớ không có con, đến đó sẽ rất kỳ quặc."

La Vũ Thần hoang mang không hiểu: "Kỳ quặc gì chứ, chẳng qua chỉ là tiệc sinh nhật của trẻ con thôi mà?"

Tôi kiên nhẫn từ chối.

"Tiệc sinh nhật của trẻ con, người khác đều là cả nhà dẫn con cái đến tham gia. Tớ không dẫn con theo, sẽ hơi kỳ lạ."

"Ví dụ như người ta hỏi tớ, con cậu bao nhiêu tuổi rồi, tớ phải trả lời thế nào?"

La Vũ Thần lên ở đầu dây bên kia: "Thì ra cậu lo lắng chuyện này à! Lo xa quá rồi, cậu thật là lo xa quá rồi!"

"Đã rồi mà, Tiểu Đường Quả và Đại Bảo Tiểu Bảo muốn nhận cậu mẹ nuôi, cậu quên rồi sao?"

Tất nhiên tôi không quên, tôi đã đồng ý mẹ nuôi rồi sao?

La Vũ Thần càng càng hào hứng: "Cậu đừng có áp lực gì cả. Mẹ nuôi đâu phải mẹ ruột, cậu không cần phải giống như tớ, ngày nào cũng phải tự tay mọi việc, lụng vất vả."

"Chỉ là đến tham gia sinh nhật thôi, lễ tết mấy đứa nhỏ đến chúc Tết cậu, cũng cho cậu đỡ đơn."

"Dù sao thì cậu cũng sẽ không thiệt thòi đâu!"

Tôi lạnh, mẹ nuôi đi dự tiệc sinh nhật không cần mua quà sao? Lễ tết mẹ nuôi không cần lì xì sao?

Phần thưởng nhận , có thể thấy bằng mắt thường, chỉ là mấy đứa trẻ gọi vài tiếng mẹ.

Tôi đâu có sinh ra chúng, gọi cái gì mà gọi?

Tôi lạnh lùng : "Không hứng thú, không định mẹ nuôi của ai cả, tôi thà người đơn."

La Vũ Thần trách móc: "Tiểu Mễ, cậu thật là nhạt nhẽo."

Cận Tử Duệ ở bên cạnh đã nghe ra là La Vũ Thần, không nhịn cầm lấy điện thoại phản bác: "Tiểu Mễ không phải người đơn, ấy có chồng sắp cưới, chính là tôi!"

"Còn nữa, con trai cậu tổ chức sinh nhật thì liên quan gì đến Tiểu Mễ, không đi thì thôi, cậu lải nhải cái gì!"

La Vũ Thần hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của Cận Tử Duệ, sững người.

Tuy nhiên, sau khi nhanh chóng lấy lại tinh thần, ấy lại mặt dày mời Cận Tử Duệ đi cùng: "Xem ra Đại Bảo Tiểu Bảo nhà tớ và chị thật có phúc, hóa ra không chỉ có thể nhận mẹ nuôi, mà còn có thể nhận bố nuôi nữa à!"

Kiếp trước, sau khi nghe tôi là mẹ nuôi của con La Vũ Thần, Cận Tử Duệ rất không vui. Anh ấy quê ấy có câu, không thể tùy tiện mẹ nuôi của người khác, nếu không sẽ ảnh hưởng đến con cái của mình.

Tôi còn mắng ấy mê tín dị đoan.

Kiếp này, tôi định mượn câu này.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...