13
Tuy rằng ảnh chụp trong nhóm bè bị xóa bỏ, tốc độ truyền bá scandal rất nhanh.
Nhất là ngày hôm đó có rất nhiều học đi thăm gia tiệc của Thi Mộng.
Thứ hai đi trường học, tôi đều cảm giác mọi người lặng lẽ ăn bát quái náo nhiệt.
Nhưng mà tôi không tham gia.
Bởi vì qua vài ngày nữa, kỳ thi tháng sẽ có thành tích..
Đây là kỳ thi quan trọng đầu tiên Lâm Chu tham gia sau khi chuyển trường tới.
Lúc chủ nhiệm lớp tuyên bố thứ hạng, đặc biệt đừng một chút:
“Lần này trong lớp chúng ta xuất hiện một con hắc mã, không sai, có cạnh tranh mới có tiến bộ.”
Thầy ấy dừng một chút: “Lâm Chu, nhất khối.”
Trong lớp lập tức sôi trào.
Đây chính là lần đầu tiên Bùi Tiện đứng đầu cả lớp bị người kéo xuống phía sau.
“Lâm Chu, chính là học sinh chuyển trường Lâm Chu kia?”
“Cậu ấy thậm chí còn không chuyện với chúng ta!”
“Sắp thi đại học rồi, lại thêm một học bá nữa...”
Mặc dù tôi đã biết thực lực của Lâm Chu điều đó cũng không thể ngăn cản sự hưng phấn của tôi.
Tôi quay người lại, hưng phấn duỗi móng vuốt ra vò đầu tóc của Lâm Chu.
“Lâm Chu! cậu thật là lợi !”
Tóc của Lâm Chu bị tôi rối tung lên.
Anh không hề tức giận mà chỉ mỉm nhẹ nhàng.
Bạn cùng bàn của tôi chắc không chịu nổi nên dùng cùi chỏ chọc vào tôi.
“Khương Hoà, nhỏ một chút đi!” Cô ấy nháy mắt ra hiệu với tôi: “Không thấy lớp trưởng không vui sao?”
Ta theo ngồi cùng bàn ánh mắt hướng bên kia xem.
Tôi theo ánh mắt của cùng bàn.
Bùi Tiện ngồi ở vị trí dựa vào tường, quay đầu tôi và Lâm Chu giỡn.
Môi mím thành một đường, ánh mắt lạnh như băng, cả người sắp đông thành một bức tượng điêu khắc.
Tôi tức khắc giật mình một cái.
Cảm thán mình thật là không có đồng cảm, Bùi Tiện đã đứng nhất lớp gần ba năm, đột nhiên lại đứng thứ hai trong kỳ thi, cho đi là ai cũng sẽ cảm thấy khó chịu a.
Tôi vẫn còn tươi rạng rỡ ở đây, không phải xát muối vào vết thương của người khác sao?
Tôi ho hai tiếng.
Khiêm tốn một chút.
Sau một lúc lâu, ánh mắt Bùi Tiện rốt cuộc cũng rời khỏi chỗ tôi.
Tôi nhanh chóng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nhờ Lâm Chu phụ đạo, thành tích của tôi cũng nâng cao không ít.
Vì thế hiện tại mỗi thứ sáu sau khi tan học, tôi sẽ tự giác cùng học thêm hai giờ tự học, từ từ học giỏi phụ đạo.
Nhưng ngoài dự đoán chính là, Bùi Tiện thế cũng ở lại.
Chuông tan học vừa vang lên, Hà Thi Mộng liền chạy đến cửa lớp chúng tôi.
“Bùi ca, về nhà thôi!” Cô ấy giống như trước đây vẫy tay với Bùi Tiện.
Bùi Tiện cũng không có đi ra ngoài, cũng không có thu dọn cặp sách.
Anh ta ở chỗ ngồi với Hà Thi Mộng: “Sau này cậu về trước đi, mình ở lại tự học một lát rồi đi.”
Những lời này vừa ra, những học sinh còn chưa rời đi đều quay đầu lại.
“Lớp trưởng, cậu không cần thiết phải không, cậu đã giảm điểm trúng tuyển còn nghiêm túc như ?”
“Thật sự muốn cuốn c.h.ế.t chúng ta a.”
Bởi vì Olympic đoạt giải, Bùi Tiện trực tiếp giảm 60 điểm trúng tuyển.
Cho dù ta thi không phát huy trình độ đúng của mình, cũng tuyệt đối sẽ không trượt ra điểm số của trường học lý tưởng.
Bùi Tiện không để ý tới bọn họ.
Đợi đến khi mọi người đi hết, trực tiếp ôm sách ngồi xuống bên cạnh chỗ ngồi của tôi.
Tôi không hiểu ra sao: “Hả?”
Bùi Tiện trả lời như là chuyện đương nhiên: “Chỗ cậu gần Lâm Chu hơn, phương tiện hai người chúng ta thảo luận vấn đề.”
Này. Ngược lại cho tôi không biết gì cho phải.
Tôi có nên tránh đường nhường chỗ cho hai học sinh giỏi như các cậu không?
Không chờ tôi chuyện, Bùi Tiện thật sự lấy ra một đề, cùng Lâm Chu trao đổi.
“Bạn học Lâm, đề mục này cậu có cách nào đơn giản không? Tôi cảm thấy tôi suy nghĩ quá rườm rà rồi.”
Tôi vừa , vừa vặn là một đề thi tôi sai.
Vì thế cũng không muốn đuổi Bùi Tiện đi, ngoan ngoãn ở một bên ngậm miệng, nghe hai đại thần ngươi tới ta đi thảo luận kinh nghiệm học thuật.
Tôi là một con tép riu nhỏ ngồi ngư ông đắc lợi.
Bạn thấy sao?