Trọng Sinh Làm Goá [...] – Chương 2

CHƯƠNG 2

“Cô họ Trần? Từ bao giờ ?” Tôi hỏi.

trước mặt nũng nịu : “Dì ạ, cháu vẫn luôn họ Trần. Ba cháu từng hợp tác với dì, chính là Trần Thiệu Hoa của Công ty Z.”

Nói bậy.

Lúc tôi còn sống, còn cùng mẹ họ Trương đấy!

Diêu Châu hào hứng : “Mẹ, mẹ không phải luôn muốn con tìm một môn đăng hộ đối để đương sao, Tư Gia chính là tốt như , ấy rất hiểu con, rất thông cảm cho con, chúng con là tri kỷ.”

Tôi : “Con có biết tri kỷ nghĩa là gì không?”

Tôi khẽ gõ lên bàn, trợ lý đưa tới một xấp hóa đơn.

Tôi đẩy xấp hóa đơn qua, ôn tồn : “Tiểu Châu, con đương, mẹ không phản đối, con đừng cướp mất cái danh tri kỷ.”

Tôi liếc Trần Tư Gia, ánh mắt khinh miệt.

“Đây là ghi chép chi tiêu của con, đương một tháng, tiêu hết mấy triệu, tặng quần áo, trang sức, xe cộ… Đây là tri kỷ sao? Tôi thấy, là kẻ đào mỏ thì có.”

Trần Tư Gia như thể bị sỉ nhục, nắm lấy tay Diêu Châu, nước mắt lưng tròng.

“A Châu… Em không phải…”

Diêu Châu lập tức : “Mẹ, mẹ hiểu lầm Tư Gia rồi, xuất thân của ấy cũng rất tốt, con muốn tặng quà ấy đều không nhận, ấy là tiểu thư chính hiệu, không phải kẻ đào mỏ gì cả.”

Thằng ngu.

“Cô ta không nhận quà của con, số tiền này bị ma quỷ tiêu hết à?”

Diêu Châu cứng họng, thực sự bắt đầu suy nghĩ.

Tôi lười để ý đến cậu ta nữa, sang Trần Tư Gia.

“Cô là con của Trần Thiệu Hoa?”

Trần Tư Gia do dự một chút, kiên quyết gật đầu.

Tôi : “Theo tôi biết, Trần Thiệu Hoa chỉ có một con , tên là Trần Uyển Uyển. Cô là tiểu thư nhà họ Trần nào ?”

Diêu Châu nghi ngờ Trần Tư Gia.

Trần Tư Gia : “Dì ạ, Trần Uyển Uyển là chị cháu.”

Tôi lúc này mới như bừng tỉnh gật đầu: “Ồ, hóa ra chính là con mà vợ hai của Trần Thiệu Hoa mang đến. Chậc, đổi họ nhanh sao?”

Trần Tư Gia trợn tròn mắt, sắp khóc: “Dì… Có phải dì có thành kiến với cháu không. Bác ấy đối xử rất tốt với cháu, cháu nguyện ý đổi thành họ của bác ấy.”

Lời này có thể lừa người khác, không lừa tôi.

Tình cảm gì, cha con gì, tất cả đều là giả vờ.

Trải qua một phen sống chết, tôi đã ra, hai mẹ con họ, căn bản là nhắm vào tài sản của nhà tôi.

Đáng tiếc, sự thật này, tôi hiểu, Diêu Châu không hiểu.

Trần Tư Gia phẫu thuật thẩm mỹ rất thành công, thoát khỏi vẻ quê mùa ban đầu, trông giống như một đóa bạch liên hoa lay .

Lúc này thấy nước mắt của ta, đầu óc Diêu Châu hoàn toàn trống rỗng, lập tức : “Mẹ, Tư Gia không phải người như .”

Nhìn đang thút thít trước mặt, trong lòng tôi lại có một kế hoạch khác.

, tôi gật đầu, : “Ừ, mẹ biết, con trúng chắc chắn là tốt.”

4

Cuối tháng có một buổi đấu thầu, Công ty Z cũng sẽ cử người đến.

Những buổi đấu thầu trước đây, đều là mẹ tôi dẫn tôi đi.

Và lần này, trong danh sách dự thầu, quả nhiên tôi thấy tên của ba tôi và Trần Tư Gia.

Có những người đàn ông già rồi mà lòng háo sắc vẫn không thay đổi.

Cứ tưởng mình quyến rũ vô cùng, nào ngờ phụ nữ lao vào như thiêu thân, chỉ vì sức hấp dẫn của đồng tiền.

Ba tôi không bồi dưỡng nhân viên trẻ tuổi, năng trong công ty mà lại dẫn theo Trần Tư Gia, kẻ không chịu học hành.

Chẳng lẽ muốn bồi dưỡng ta thành người thừa kế?

Thật nực .

Trợ lý vẫn đang đợi câu trả lời của tôi.

Tôi suy nghĩ một lúc rồi : “Thay đổi lịch trình, bữa tiệc tối sau buổi đấu thầu này, tôi cũng sẽ tham dự.”

Tôi dẫn Thư Duyệt đi cùng.

Thư Duyệt là con dâu tương lai mà Tạ Uyển vừa ý, sau khi tiếp , tôi cũng cảm thấy này rất ưng ý.

Phóng khoáng, xinh đẹp, ăn khéo léo, chuyên trị bạch liên hoa.

Không con dâu cũng không sao, vong niên cũng .

Trên xe, trợ lý đã tổng hợp kết quả của buổi đấu thầu.

“Tạ tổng, kết quả chưa công bố ra ngoài, xem qua trước ạ.”

Tôi xem, chất lượng sản phẩm của Công ty Z giảm sút, cũng không nhường lợi nhuận, tư cách hợp tác bị tước bỏ, thay bằng một công ty khác.

Tôi : “Được. Làm theo những gì tôi đã với trước đó, đợi tiệc tối kết thúc rồi mới công bố ra ngoài.”

Thư Duyệt : “Dì, dì luôn việc dứt khoát, sao hôm nay lại thong thả ?”

Tôi nhắm mắt nghỉ ngơi: “Đợi một số người đến nịnh bợ tôi… Cho họ một cơ hội gặp tôi.”

Ban đầu tôi có thể không tham dự tiệc tối.

Cấp độ này, để quản lý cấp dưới đi ứng phó là rồi.

Nhưng tôi muốn tận mắt thấy ba tôi.

Tôi muốn biết, sau khi tôi chết, ông ấy sống như thế nào.

Là đã quên mình từng có một con , hay là sẽ đau buồn vì sự ra đi của tôi.

Điều này quyết định việc trả thù của tôi đối với hai mẹ con Trương Bình có lan sang ông ấy hay không.

Trần Thiệu Hoa, tốt nhất là, ông vẫn nên còn chút người…

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...