3
"Em thật sự thích như sao?"
Một giọng nam lạnh lùng pha chút kinh ngạc vang lên.
Tôi quay đầu lại, về phía phát ra âm thanh.
Bùi Ôn Từ đứng ở cửa, một thân âu phục cao cấp màu đen, phía sau đi theo bốn vệ sĩ, tay đều xách đầy quà.
Anh ta đứng quay lưng về phía mặt trời, như thể cả người đều phát sáng.
Đẹp trai đến mức kinh thiên địa.
Kiếp trước cũng biết ta đẹp trai, không biết đẹp trai đến mức này.
Tôi nuốt nước miếng, liếc Kiều Chi Nặc đang chằm chằm với vẻ đầy địch ý ở bên cạnh, đành phải gật đầu.
"Ừm, rất thích."
Khóe miệng Bùi Ôn Từ cong lên, ánh mắt cũng dịu dàng hơn vài phần.
"Được, biết rồi."
Tôi gượng gạo vẫn giữ lễ phép.
Sao lại quên mất kiếp trước ta cũng đến vào lúc này, vừa xuống máy bay là đến cầu hôn.
Lúc đó ta như tảng băng, sắc mặt không hề thay đổi khi Kiều Chi Nặc, cứ như đang người lạ.
Nhưng lúc đó em cũng năng khó nghe thật.
Nói ta đến muộn như , là không quan tâm đến ta, không tôn trọng ta.
Còn chê bai quà tặng không phải do ta đích thân lựa chọn, quá qua loa.
Người phụ nữ giả tạo như , trước mặt tổng tài bá đạo chân chính quả thực rất không thích.
"Tổng giám đốc Bùi, đường xa mệt nhọc rồi phải không? Nhanh vào ngồi đi!" Nụ của bố vô cùng nịnh nọt. "Trước đó tối nay mới đến , nên chúng tôi mới không đích thân ra đón , thật xin lỗi."
Mẹ kế cũng tự mình pha trà bưng lên, thái độ thấp hèn lại lấy lòng.
Bùi Ôn Từ dựa lưng vào ghế sofa, vẻ mặt lười biếng lại tự tại.
Như thể nơi này là sân nhà của ta, khí thế mười phần.
"Ừm, giải quyết xong việc trước thời hạn, nên liền đi máy bay riêng trở về."
Lại quay đầu tôi.
"Đám cưới cứ chuẩn bị theo ý em, tiền không giới hạn."
"Cuối tháng sẽ dành ra một ngày để giải quyết chuyện hôn sự."
"Thế nào?"
Tuy là lời bàn bạc, khí thế quá mạnh mẽ, khiến người ta không có cách nào từ chối.
Kiếp trước Kiều Chi Nặc đã tổ chức một đám cưới xa hoa, đám cưới thế kỷ trị giá mười tỷ, chấn toàn thành phố, mời tất cả những người có quyền có thế trong giới đến tham dự.
Khiến cổ phiếu của tập đoàn bố tăng vọt một đợt.
Lần này, nằm mơ đi!
"Anh bận rộn như , không cần thiết phải tổ chức đám cưới long trọng, chúng ta trực tiếp đi đăng ký kết hôn là rồi."
Nghe , trong mắt Bùi Ôn Từ hiện lên vẻ kinh ngạc.
Bố trực tiếp lên tiếng phản đối: "Không , sao ? Nhất định phải tổ chức đám cưới!"
Tôi giả vờ ngây thơ vô tội.
"Nhưng Ôn Từ bận rộn như , kết hôn cũng chỉ là một nghi thức mà thôi."
"Lãng phí thời gian, lại phung phí tiền bạc, không cần thiết."
"Em muốn đơn giản đăng ký kết hôn, buổi tối hai người cùng nhau ăn một bữa cơm là đủ rồi."
Bạn thấy sao?