Trọng Sinh Đổi Chồng [...] – Chương 1

1

"Châu Đại Cường!" Giọng vui mừng phấn khích của Kiều Chi Nặc vang lên. "Bố mẹ, con chọn rồi, con chọn Châu Đại Cường!"

"Cần nhiều tiền như để gì? Tìm đàn ông thì phải tìm người thương mình, biết chăm lo cho gia đình!"

Nói xong, ta còn không quên quay đầu lại tôi với vẻ chế nhạo.

Chỉ cần một cái liếc mắt đó.

Tôi liền biết ta cũng đã trọng sinh.

Kiếp trước, sau khi gả cho con trai nhà tài phiệt, chứng kiến tôi và Châu Đại Cường lúc nào cũng như hình với bóng, ta luôn những lời âm dương quái khí như .

Tôi mím môi, kìm nén nụ nơi khóe miệng.

Phụ nữ sau khi kết hôn có ba niềm vui lớn nhất.

Chồng không về nhà, tiền tiêu vặt cho đủ, lại chẳng có mẹ chồng soi mói.

Kiểu sung sướng này, cho dù đang ngủ cũng có thể tỉnh.

Mẹ kế cau mày: "Chi Nặc, con nhầm rồi phải không? Con muốn chọn Bùi Ôn Từ, chứ không phải Châu Đại Cường!"

Kiều Chi Nặc lắc đầu nguầy nguậy.

"Không phải, con muốn gã nhà giàu mới nổi Châu Đại Cường."

"Tuy ta không giàu có như Bùi Ôn Từ, ta dịu dàng chu đáo, dáng người cao ráo, cơ thể cường tráng."

"Con muốn ta, mẹ, con muốn ta!"

Mẹ kế vội vàng khuyên nhủ.

"Con ngốc này, ? Châu Đại Cường không có học thức, tính cũng không tốt, con ở bên cạnh ta sẽ phải chịu khổ."

Kiều Chi Nặc ôm lấy cánh tay bà ta nũng.

"Mẹ, sau khi kết hôn, ấy sẽ trở nên dịu dàng chu đáo, mẹ hãy tin con."

"Con sẽ không đem cả đời mình ra đánh cược đâu!"

Mẹ kế hơi do dự, không đồng ý lắm, thấy ta kiên quyết như , đành phải nhượng bộ.

"Thôi rồi, mẹ chỉ có mình con rượu này, con vui vẻ là rồi."

Kiều Chi Nặc vui vẻ hôn lên má mẹ kế một cái.

Cô ta đắc ý tôi.

"Chị, chúc mừng chị gả cho con trai nhà tài phiệt, sau này sẽ có vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết."

Lần đầu tiên tôi thấy ta năng dễ nghe như .

Tôi nhe hàm răng trắng bóng, rạng rỡ hết cỡ.

"Em , em hay thì cứ thêm vài câu nữa."

Kiều Chi Nặc khịt mũi , móc.

"Bây giờ chị vui vẻ đi, đợi đến khi chị gả vào đó rồi sẽ biết, thế nào là sống mà như goá bụa."

"Giàu có thì gì? Gả chồng thì phải gả cho người đàn ông thương mình chứ?"

"Đến lúc đó cho dù chị chịu không nổi cũng đừng nghĩ đến chuyện ly hôn, cứ thế mà sống hết quãng đời còn lại đi."

Tôi cố gắng kìm nén nụ , nghĩ đến cuộc sống hạnh phúc trong tương lai, vẫn không nhịn lên.

Nói gì thì , cho 50 triệu một tháng thì tôi cái gì cũng không .

Thật sự muốn tôi giúp ta chăm sóc người phụ nữ bên ngoài sinh con, tôi cũng có thể!

Có tiền, rảnh rỗi, lại chẳng có ai thúc giục kết hôn nữa.

Cuộc sống này khác gì thần tiên?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...