Trọng Sinh Chi Nhiếp [...] – Chương 9

9

Lý Thần khẽ , cúi đầu hôn lên trán ta:

“Nếu phụ nàng… thì để nàng tự tay giếc ta.”

Ta cong khóe môi, mỉm :

“Một lời đã định.”

13

Chuyện ta mang thai vừa lan ra, cả ngoại thích hoàng hậu liền như kiến bò trên chảo nóng. Ai trong triều mà chẳng biết hoàng đế sủng ái vị hoàng đệ Nhiếp chính vương này đến thế nào? Nếu ta, đích nữ tướng phủ, còn hạ sinh một tiểu thế tử, thì địa vị của ngoại thích hoàng hậu ắt sẽ bị đe dọa chưa từng có.

, để bảo đảm an toàn cho ta, Lý Thần ngày đêm không rời nửa bước, ngay cả khi vào cung diện thánh cũng đem ta theo cùng.

Hoàng đế hơi nhíu mày ta, tỏ vẻ khó hiểu:

“Lão Bát, ngươi đây là định gì?”

“Hoàng huynh, thần đệ không yên tâm để Yên nhi ở nhà một mình.” Lý Thần thản nhiên đáp.

Hoàng đế dường như hiểu , gật đầu :

“Ừm, vương phi trước cứ đến điện bên nghỉ tạm.”

Ta đang định đứng dậy rời đi, lại bị Lý Thần kéo trở về chỗ cũ:

“Nàng ở đây.”

“Lão Bát!” Hoàng đế nhíu chặt mày, “Nữ tử không can dự chính sự.”

Lý Thần vẫn không chịu nhường bước:

“Yên nhi không sao.”

Hoàng đế vừa định nổi giận, lại như nhớ ra điều gì, đành thở dài một tiếng rồi ngầm chấp thuận. Dù sao, từ khi đệ đệ này cưới Liễu Hàm Yên, cũng mới có dáng dấp của một người sống. Thôi thì… cứ để hắn đi.

Ta không rõ trong lòng hoàng đế nghĩ gì, chỉ thầm kinh ngạc — sự sủng ái mà ngài dành cho Lý Thần, quả thật vượt xa cả những gì đồn đãi.

Lắng nghe hai người đàm đạo chính sự, ta chỉ bắt một điểm: hoàng đế vẫn rất tin tưởng Ngự sử trung thừa.

Vậy nên, dù biết mạo hiểm bị trách , ta vẫn đúng lúc lên tiếng:

“Hoàng thượng, thần nữ cả gan, Ngự sử trung thừa… không thể tin.”

Hoàng đế hiển nhiên không hài lòng với việc một nữ tử tùy tiện luận bàn quốc sự. Ngài không nổi giận ngay, chỉ hỏi ngược lại:

“Sao lại ?”

Ta chỉnh lại tư thế, thẳng lưng mà đối đáp, thần sắc nghiêm nghị:

“Vũ Định Hầu chẳng bao lâu nữa sẽ hợp cùng tân khoa trạng nguyên Hướng Hoa Đông, vu cáo phụ thân thần nữ thông địch bán nước. Nhưng Hướng Hoa Đông là con riêng của Ngự sử trung thừa. Bọn họ liên thủ giả chứng cứ, chỉ để khiến bệ hạ hoàn toàn mất lòng tin vào tướng phủ.”

“Thần nữ nghi rằng, kẻ đứng sau giật dây mọi chuyện, chính là Ngự sử trung thừa. Mà lý do họ có thể tạo ra chứng cứ giả tinh vi đến thế, là vì — người thực sự cấu kết ngoại bang… chính là hắn!”

“Ngông cuồng!” Hoàng đế giận dữ, đứng bật dậy:

“Ngươi không bằng có, có chứng cứ gì? Vu oan triều thần, tội này — đủ c.h.ế.t trăm lần!”

Ta lập tức quỳ xuống, Lý Thần cũng theo ta quỳ, giọng ta vẫn không hề run rẩy:

“Thần nữ không dám bịa đặt. Những lời vừa rồi, câu nào cũng là sự thật!”

[ – .]

“Ngươi là một nữ tử nơi khuê phòng, từ đâu biết những chuyện này?” Hoàng đế hừ lạnh.

Đúng lúc ấy, tiếng trầm ổn, vững vàng của Lý Thần vang lên:

“Hoàng huynh, chứng cứ đang ở trong tay thần đệ.”

“Lão Bát, thật chăng?” Hoàng đế sắc mặt trầm trọng, “Việc này không thể tùy tiện mà .”

Ánh mắt Lý Thần kiên định như sắt:

“Thật .”

Trở về vương phủ, phụ thân đã chờ sẵn từ lâu:

“Yên nhi, yên tâm đi, mọi chuyện đều tra ra rõ ràng, đúng như con .”

Ta nở nụ nhẹ nhõm:

“Vâng.”

Ngay ngày ta trọng sinh, ta đã bí mật gặp phụ thân, đem hết thảy những chuyện Vũ Định Hầu phủ từng ra đời trước kể rõ. Ban đầu ta còn sợ phụ thân sẽ nghi ngờ, không ngờ người lại hoàn toàn tin tưởng. Phụ thân không hỏi ta sao biết những điều ấy, chỉ dặn: cứ tốt vai trò đích nữ tướng phủ, còn lại… giao hết cho người.

Cuối cùng, Vũ Định Hầu và Hướng Hoa Đông cũng không ngồi yên nữa, hợp cùng ngoại thích hoàng hậu, vu cáo phụ thân phản quốc.

Giống như kiếp trước, bọn chúng nắm trong tay “chứng cứ xác thực”, hoàng đế liền “nổi giận”, hạ lệnh bắt giam phụ thân.

“Yên nhi, con cứ an tâm ở nhà nghỉ ngơi, chuyện bên ngoài để ta lo.”

Lý Thần ta đầy lo lắng.

Ta đáp lại bằng nụ bình thản:

“Chuyện… có chắc ổn thỏa?”

Lý Thần gật đầu:

“Hoàng huynh tâm như gương sáng, lần này phụ thân vào ngục chỉ là kế nghi binh. Nàng không cần quá lo.”

Ta ôm chàng một cái thật chặt:

“Vâng.”

Ngày ta về thăm nhà mẹ đẻ, phụ thân từng có ý kéo Lý Thần về phía mình. Ta từng nghĩ phụ thân muốn mượn thế lực của Lý Thần để trợ lực cho tướng phủ. Nhưng sau này, Lý Thần mới với ta — ngày hôm đó, phụ thân chỉ có một thỉnh cầu duy nhất:

“Bảo vệ cho Yên nhi.”

Cũng chính vì lời ấy, khi bị Vũ Định Hầu tập kích bất ngờ, việc đầu tiên Lý Thần nghĩ đến… chính là hòa ly với ta, để cắt đứt mọi liên lụy.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu , các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB “Xoăn dịch truyện” để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Có nhiều chuyện ta vẫn chưa rõ, ta tin rằng: đời này sống lại, tướng phủ sẽ không còn phải c.h.ế.t oan uổng.

Ngày hôm sau, vụ án Vũ Định Hầu tham ô nhận hối lộ, buôn lậu muối sắt bị phanh phui, chứng cứ vô cùng xác thực. Hoàng đế hạ chỉ — tru di cửu tộc.

“Hiện giờ Hướng Hoa Đông ở đâu?” Ta hỏi Lý Thần, ánh mắt lóe lên hận ý.

Giọng Lý Thần trầm xuống:

“Hoàng huynh đã hạ chỉ — cả nhà Ngự sử trung thừa thông đồng bán nước, liên lụy chín đời, toàn phủ bị xử trảm. Hướng Hoa Đông hiện đang bị giam trong Thiên Lao.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...