Trông Em Rất Giống [...] – Chương 6

6

Lý Nghị sửng sốt một lát, sau đó bất đắc dĩ an ủi: “Có thể là kiểm tra có sai sót?”

Tôi biết ấy chỉ muốn xoa dịu cảm của tôi. Chuyện thế này rất khó sai sót, phải không? Nhưng để đảm bảo an toàn, tôi đã mua que thử thai.

Ngồi trong toilet ở nhà, hai vạch đỏ trên que, tôi không khỏi bật khóc. Tin vui là tôi đang mang thai đứa con của Cố Vũ. Tin xấu là tôi và ta sắp ly hôn.

Chỉ một giây sau, tôi vung tay ném nó vào thùng rác. Mắt không thấy tức là không có. Trong lòng tôi bực bội, tôi quay đầu về phòng ngủ.

10

Có lẽ là do hôm qua tôi không nghỉ ngơi tốt nên vừa lên giường đã ngủ quên.

Và lý do khiến tôi tỉnh dậy là vì Chúc Vi Vi đang hét trong phòng khách.

“Cổ Vũ, xem em tìm cái gì này!”

Tôi dụi mắt rồi bước ra khỏi phòng, khi thấy vật trong tay ta, cơn buồn ngủ bay đi mất.

Đó có phải là… que thử thai không? !

Tôi cảm thấy tức ngực, không biết vì sao Chúc Vi Vi lại mở thùng rác trong toilet. Cô ta lấy nó ra bằng cách nào?

“Anh Cố Vũ, vợ đã lừa dối .” Giọng điệu của Chúc Vi Vi càng tự hào hơn: “Anh và Tống Di chưa bao giờ ngủ chung giường. Làm sao ta có thể mang thai con của ?”

Cố Vũ đứng trước cửa im lặng hồi lâu mới hỏi tôi: “Của em à?”

“Là của tôi.”

Tôi không phủ nhận điều này.

“Em!”

Cố Vũ giơ nắm đ.ấ.m về phía tôi, ngay khi tôi cho rằng ta muốn thủ với mình, tôi bị dọa đến mức nhắm chặt hai mắt lại. Sau một âm thanh nghèn nghẹn, tôi thấy ta đập mạnh vào bức tường gần đó.

“Tống Di, chẳng phải chúng ta đã thoả thuận trước khi kết hôn sao?”

Lần đầu tiên tôi đọc chữ bi thương trong mắt ta: “Em không thể chuyện có lỗi với tôi.”

“Tôi không có.” Tôi dùng sức từng chữ.

Tôi đã cố gắng kiềm chế cảm của mình nước mắt vẫn rơi. Chúc Vi Vi vẫn còn ở đó, tôi thật sự không muốn bại lộ dáng vẻ chật vật của mình trước mặt bọn họ.

“Anh còn muốn hỏi gì nữa không? Tôi về nghỉ ngơi trước.”

Gần đây tôi thực sự mệt mỏi. Nếu có thể, có lẽ tôi sẽ ngủ cả tuần.

“Em còn có gì muốn sao?” Cố Vũ tôi như đang chờ đợi điều gì đó.

Anh ta đang chờ điều gì? Tôi Chúc Vi Vi ở một bên, lập tức hiểu ra: “Anh đang về thỏa thuận ly hôn phải không? Ngày mai chúng ta đi hoàn tất các thủ tục.”

Phớt lờ phản ứng của Cố Vũ, tôi khóa cửa lại. Không sao đâu, Tống Di. Tôi liên tục tự tự an ủi mình. Đợi đến ngày mai kết thúc, mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Lần này Cố Vũ hết sức phối hợp, sáng sớm đã gọi luật sư Trương tới.

Thỏa thuận ly hôn đang tiến hành trong phòng việc của ta, bất kể luật sư Trương và Cố Vũ có đưa ra điều kiện gì, tôi đều gật đầu đồng ý, căn bản một chữ cũng không cho vào tai.

Từ lúc tỉnh dậy, tôi cảm thấy tức n.g.ự.c khó chịu và buồn nôn. Cố Vũ cũng nhận thấy tôi có gì đó không ổn, mỉa mai : “Em khó chịu như sao?”

Tôi mặc kệ ta.

Anh ta không phải là phụ nữ đang mang thai nên đương nhiên không thể hiểu cảm giác của tôi lúc này.

11

“Một người như em, em nghĩ tôi nên cho em bao nhiêu tiền đây?”

“Luật sư Trương, bên có lỗi vì ngoại trong hôn nhân sẽ bị xử như thế nào?”

Từng lời Cố Vũ đều là giễu cợt tôi, tôi nghe không muốn tranh cãi.

“Có thể nhanh hơn không?” Tôi cầm bút muốn ký rồi rời đi ngay: “Tôi không lấy một xu”.

Nhưng tôi chưa kịp xong thì cảm giác buồn nôn chợt ập đến, tôi lập tức chạy vào nhà vệ sinh để nôn.

Luật sư Trương cảm thấy áy náy với tôi nên hỏi Cố Vũ liệu ta có muốn ký vào ngày khác không.

“Cái này sao có thể tính ?” Cố Vũ lạnh: “Cô ta còn có cả đời để ở bên cạnh nhân, đứa bé cũng phải gặp cha mình chứ?”

Không cần phải , tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều sau khi nôn, đầu óc ngay lập tức tỉnh táo lại.

Gặp cha nó sao?

Nếu đứa bé biết cha nó đang chế nhạo nó như thế này, có thể nó sẽ cho ta một cú .

Tôi rửa mặt rồi lại ngồi vào bàn.

“Những gì tôi vừa đều không tính.” Tôi mỉm : “Tiền cấp dưỡng nuôi con phải tính, tôi còn cần cả tiền mua sữa bột.”

“???”

Cố Vũ mở to mắt: “Có ý gì? Em có thai với người đàn ông khác, còn dám đòi tôi trả tiền sữa bột à?”

“Cái gì mà người ông khác chứ?” Tôi vặn lại, “Anh là cha của đứa trẻ.”

Luật sư Trương đột nhiên đứng dậy và : “Ngại quá, tôi nhớ ra còn có một số việc, tôi đi trước.”

Anh ta là một người nhạy bén, biết nơi này sẽ ngay lập tức trở thành chiến trường. Thế nên lựa chọn chạy trước như một phép lịch sự.

Cố Vũ sửng sốt một hồi, mới khẩy : “Tống Di, tôi chợt nhận ra rằng mình quen biết em ngần ấy năm trời đều là uổng phí. Đã đến nước này rồi, em còn nghĩ cách vòi tiền tôi sao? Tên nhân của em kém đến sao? Sữa bột cũng không có tiền mua hả?”

Tôi hít một hơi thật sâu và cố gắng không tức giận. Điều này không tốt cho bản thân và đứa nhỏ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...