Tôi xong thì lôi túi hành lý trong gầm giường ra, bắt đầu thu dọn đồ của tôi và Quả Quả.
Diêu Quế Chi vẫn luôn ngồi dưới đất vỗ đùi chửi đổng đột nhiên lạnh:
“Ai da, cánh cứng cáp rồi muốn tự ra ở riêng à, , tính tiền nhà những năm nay trả tôi đi, nhà tôi cũng không từ thiện!”
Động tác trong tay tôi dừng lại, nở nụ khinh thường, dám chơi chiêu này với tôi, tôi cũng không sợ.
“Vậy , mẹ, mẹ muốn tính như thế, phiền mẹ cũng tính xem con giúp việc ở cái nhà này lâu như thế thì nên trả con bao nhiêu tiền công? Bao gồm cả mỗi ngày ba bữa cơm, quét dọn vệ sinh, thông cống thoát nước, sửa chữa đồ điện, a, còn có lúc mẹ ở cữ tiếc tiền mời người chăm sóc, phân công việc giặt tã cho con, tiền này cũng phải tính toán.”
“Nếu như con nhớ không lầm, từ khi Chúc Hi đi học nhà trẻ đến nay, tất cả ăn ở đều là tiền của con, mẹ cũng phải tính cả số tiền đấy nữa. Tính xong liệt kê một danh sách, chúng ta thanh toán hết.”
Trên mặt Diêu Quế Chi lúc xanh lúc trắng, Chúc Mẫn bắt đầu đứng ra hoà giải:
“Bành Dương, xem nghiêm túc gì, mẹ em muốn giữ lại, cố ý lời hù dọa như thế, lại còn coi là thật, thật sự là không biết mà, rồi, không sao hết, lát nữa em lại dạy dỗ Chúc Hi, thằng nhãi hư đốn không nghe lời.”
Cô ấy vừa vừa đi lên muốn đặt quần áo của tôi trong túi lại, bị tôi ngăn cản:
“Chúc Mẫn, đã rất rõ rồi, rất lâu trước đây cũng đã muốn ra ngoài ở, em không đồng ý, lần này sẽ không thỏa hiệp nữa, cho dù không có chuyện của Quả Quả hôm nay thì cũng đã sớm không muốn ở trong nhà này nữa rồi.”
Chúc Chí Quốc đập kiếm gỗ trong tay vang lạch cạch:
“Để nó đi, để nó đi, xem nó có thể trò trống gì!”
3
Dưới sự giúp đỡ của đồng nghiệp, tôi thuận lợi tìm nhà ở, là một căn nhà mới có hai phòng ngủ một phòng khách, trong phòng sạch sẽ sáng ngời, đầy đủ đồ dùng trong nhà.
Quan trọng nhất chính là, chủ nhà mở nhà trẻ ngay tầng dưới, thì tôi cũng có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian bôn ba đưa đón Quả Quả mỗi ngày.
Tôi rất hài lòng với căn nhà. Chủ nhà dường như cũng rất hài lòng với khách chúng tôi, rất thích Quả Quả, ấy mặc một chiếc váy liền áo màu tím nhạt, lúc chuyện với Quả Quả sẽ cố ý ngồi xổm xuống, cẩn thận lắng nghe.
Lúc tôi lấy thẻ ngân hàng ra trả tiền nhà, mới phát hiện tiền trong thẻ tôi không nhiều như tôi nghĩ, còn vì sao lại ít như thế, không cần phải, chắc chắn là bị Chúc Mẫn lấy đi lén phụ cấp cho nhà Diêu Quế Chi rồi.
Khó trách mỗi lần tôi hỏi Chúc Mẫn tiền tiết kiệm có đủ trả tiền đặt cọc hay không, ấy luôn ấp úng không chịu , trong lòng ấy không hi vọng tôi ra ngoài mua nhà, ấy muốn buộc chặt tôi trong cái nhà kia trâu ngựa, để người nhà họ sai khiến.
Không có người đàn ông nào cam nguyện ở trong nhà cha vợ mười năm như một.
Lúc tôi và Chúc Mẫn chuyện cưới gả, cũng đã tỏ ý rõ ràng sẽ ra ngoài nhà ở mấy năm trước đã, hai chúng tôi cố gắng dốc sức mấy năm, có lẽ còn rất có hi vọng mua nhà.
Khi đó Chúc Mẫn vẫn là con một trong nhà, tin tức quốc gia chuẩn bị đưa ra chính sách cho sinh hai con đã bay đầy trời, cha mẹ rất nhiều gia đình đều kích , bất luận tuổi tác.
Cha mẹ Chúc Mẫn chính là một trong số đám người kích này.
Bạn thấy sao?