Tên : TRỘM VỢ CỦA CHA (P2/3)
( Tên do editor đặt)
Đề cử: Thu Hải Đường
6,
Ta vẫn cảm thấy Thất hoàng tử là một kẻ âm hiểm đáng sợ.
Ta ở cung của Hiền Phi nương nương, cũng gặp qua Thất hoàng tử mấy lần.
Chính là những lần đi thỉnh an Hiền phi.
Nhắc tới cũng kỳ, ta mỗi lần đi thỉnh an đều đụng phải hắn.
Cùng ở với mấy lương nhân khác, ta không biết mấy người kia có thấy giống như ta không nữa?
Dù sao ta thấy Thất hoàng tử hay mình với ánh mắt là lạ
Ta có chút sợ.
Dù sao về sau ta cũng cố gắng trốn, nếu không bắt buộc cũng chẳng đi thỉnh an nữa.
Mẹ con hai người đó khác nhau một trời một vực.
Hiền Phi nương nương hòa ái dễ gần phảng phất không giống người chiến thắng trong các cuộc cung đấu tí nào.
Con trai của nàng đến thỉnh an, nàng hờ hững, chỉ thích cùng chúng ta ,những những phi tần vừa mới tiến cung chuyện phiếm.
Thất hoàng tử rõ ràng luôn xụ mặt, bày một bộ dạng người sống chớ gần , đúng kiểu ai nợ tiền không trả hắn ấy.
Hắn đối với Hiền Phi nương nương mười phần hiếu thuận, chắc là hằng ngày Thiên Thiên đều sẽ tới thỉnh an mẫu thân, bởi vì ta mỗi lần đi đều sẽ thấy hắn.
Nhưng thỉnh an cũng không chuyện nhiều, hắn cùng Hiền Phi nương nương giống như chỉ là người dưng nước lã .
Ngẫu nhiên tầm mắt của ta lướt qua Thất hoàng tử lúc nào, liền sẽ thấy hắn âm u ta lúc ấy.
Ta luôn cảm thấy là đang ta, mặc dù bên cạnh ta còn có mỹ nhân khác.
Cũng bởi vì khi ta hắn, hắn đều sẽ mười phần bình tĩnh dời ánh mắt đi chỗ khác.
Dù sao chính là rất quái dị đó.
Ta tiến cung, xác định ngồi ăn rồi chờ chết, không nghĩ rước thêm phiền toái gì.
Về sau ta liền càng ngày càng ít ra khỏi viện tử của mình
Dù sao bản thân cũng có tiền, thời gian trôi qua rất thoải mái.
Cho đến khi bị đưa đến địa cung, ta không có gặp lại Thất hoàng tử nữa.
Không nghĩ tới, ở trong mộ lại lần nữa gặp hắn.
Vẫn là bộ dạng băng lãnh đáng sợ kia.
Lại một lần nữa thấy hắn, ta khóc.
Nhưng ta hạnh phúc mới khóc.
Có thể ở đây thấy hắn, chứng tỏ địa cung cũng không phải là hoàn toàn bị phong bế.
Ta có một chút hi vọng sống tiếp.
Mặc dù cách hắn ta vẫn rất đáng sợ lần này ta thấy có gì đó khác hẳn.
Cho nên ta đưa tay cho hắn.
Chờ đôi tay ấm áp khác hoàn toàn với vẻ băng lãnh của chủ nhân kia nắm tay mình.
Ta rốt cục cũng yên tâm ngất đi.
7,
Thời điểm ta tỉnh lại , toàn thân cảm thấy ấm áp.
Mẹ ta ngồi trước giường ta rơi nước mắt.
"Nương."
Mẹ ta vội vàng lau nước mắt, nắm chặt tay của ta.
"Liên nhi, con chịu khổ rồi, đều là tại Thất hoàng tử trời đánh kia, cầm tiền nhà ta, còn muốn khảo nghiệm con, thế là khổ con."
Ta híp híp mắt, an ủi mẹ , "Nương,con không sao, nương , con đây không phải là vẫn khoẻ mạnh đấy ư?."
Mẹ ta sờ lên đầu của ta.
"Thất hoàng tử , ngươi dù sao cũng là phi tần của tiên đế, lại là tại ch//ết theo danh sách bên trên, con mặc dù ra, không thể cùng nương về nhà, qua một đoạn thời gian chờ Thất hoàng tử sắp xếp xong xuôi, nương lại đến tìm con."
Trong lòng ta xiết chặt, kéo tay mẹ.
"Nương, người muốn đi sao?"
Mẹ ta vỗ vỗ tay của ta trấn an:
"Không có, sắc trời còn sớm. Con vừa thoát chết. Nương sẽ ở lại đây với con bất quá nương cũng không thể ở quá muộn, cha con vẫn đang chờ ở nhà."
"Vậy nương để con ở cùng Thất hoàng tử sao?"
Nương lộ ra vẻ khó xử .
"Liên nhi ngoan, khoảng thời gian này chúng ta phải khiêm tốn chút, không thể ý, bên ngoài hiện tại cũng rất loạn, Thất hoàng tử hắn… Chúng ta vẫn là phải ý, sơ ý một chút, chúng ta liền ra đại họa."
Ta luôn luôn nghe lời, dù sao bây giờ có thể sống sót, cũng không vội vàng gì.
Có một số việc, biết càng nhiều càng phiền não.
Nhưng mong là nếu ta không chuyện, phiền não cũng không đến trêu chọc ta.
Mẹ ta ở cùng ta hai canh giờ, ta dù không hỏi nhiều, cũng đã nhận không ít tin tức.
Mẹ ta vừa đi, Thất hoàng tử liền đến.
Lần đầu tiên ta thấy hắn .
Trên gương mặt mang ý của Thất hoàng tử kỳ thật trông rất đẹp mắt.
Nhưng trong mắt của ta, nó càng khiến người ta thêm sợ hãi.
"Tống Liên."
Lần đầu hắn chuyện nghiêm túc với ta bằng cách gọi tên của ta.
Ta ăn chút đồ cúng, mặc dù còn chưa hoàn toàn khôi phục thể lực, hành lễ vẫn là không có vấn đề gì.
Ta hành lễ, "Gặp qua Thất hoàng tử."
Ta tuy là phi tử của cha hắn, phẩm vị quá thấp, thấy hoàng tử vẫn phải cúi đầu hành lễ.
Hắn không có giống lúc trước liếc ta một cái liền dời ánh mắt đi chỗ khác .
Thế mà còn đưa tay dìu ta?
Ta: …
Ta sững sờ , chợt nhớ thế mà còn bị hắn nắm tay.
Ta vội vàng đứng thẳng, kéo tay ra, rút trở về.
Ta khó hiểu về phía Thất hoàng tử.
Thất hoàng tử cứ như nắm lấy tay ta, từng chút một xích lại gần.
Ta nhịn không nhắc nhở hắn, "Thất hoàng tử, ta cũng coi như là mẹ kế của ngươi."
Không nghĩ tới Thất hoàng tử không chỉ không buông tay, còn một tay giật ta kéo qua.
Ta bị kéo ngã trên người hắn.
Cái tên điên này!
Chỉ nghe điệu bộ hắn không theo quy củ, ngữ khí ngược lại mang theo chút cuồng nhiệt.
"Ngươi biết không? Nhà ngươi đem ngươi gả cho ta."
Ta có chút tức giận, đẩy hắn.
"Ngươi bậy, cha mẹ ta nhất nhất an phận thủ thường, căn bản không quan tâm đến Hoàng thất của các ngươi."
Thất hoàng tử ta giương nanh múa vuốt , thần sắc vậy mà lại vui vẻ mấy phần.
"Ban đầu thì có thể là như , ai đã khiến ngươi xui xẻo trở thành một trong những người bị tu.ẫn táng? Để đưa ngươi ra khỏi mộ thất đó, người Tống gia lẫn nhà ngoại ngươi có thể là thương cân cốt."
Thất hoàng tử những điều này trong lòng ta kỳ thật đều hiểu, thế ta cảm thấy cũng không đơn giản như .
Ta hít một hơi thật sâu, tận lực dùng ngữ khí bình tĩnh Thất hoàng tử .
"Vẫn là đa tạ Thất hoàng tử trượng nghĩa tương trợ, khoảng thời gian này ta nhất định an phận đợi, về sau ta sẽ rời xa kinh thành, tuyệt không cho ngài thêm phiền phức."
Dù sao chính là một cọc mua bán, sau này không còn Tống Liên này nữa, đối với tất cả mọi người đều tốt cả.
"Không , ngươi đi rồi, về sau ai túi tiền của ta , vả lại cha ngươi so với các người nhà khác của ngươi cũng có dã tâm lắm, hắn đã đem ngươi dâng cho ta, ngươi yên tâm, ta sẽ cho ngươi một danh phận quang minh chính đại."
Ta hít sâu một hơi.
Chỉ có thể run rẩy cố gắng kiên trì chuyện, "Thế ta là vợ của cha ngươi!"
TMD, hắn là thật có bệnh.
Ta bất quá chỉ trộm trái cây cúng của cha hắn, cũng đã là đại tội tru di cửu tộc .
Hắn đây là trộm vợ của cha, cho cha hắn đội nón xanh luôn, cũng không sợ cha hắn tức quá nhảy ra khỏi quan tài hay sao?
Thất hoàng tử áp sát đôi mắt hồ ly lại gần ta.
"Ngươi thật cảm thấy ta xem ngươi giống nữ nhân của phụ hoàng ta à? Ngươi cả ngày co đầu rút cổ tại thiên điện của mẫu phi ta , ngoại trừ ngủ chính là ăn, có nửa phần tự giác giống nữ nhân của phụ hoàng không? Lại , sợ là cũng không dạng phi tần nào giống ngươi, ăn trộm trái cây cúng của Hoàng Thượng sau khi chếch"
Ta hôm nay mới biết , Thất hoàng tử này còn lắm nữa.
Ta đầu óc nóng lên, liền mà không kịp nghĩ
"Ngươi dám loạn, cẩn thận ngươi c
Bạn thấy sao?