CHƯƠNG 6
Kết quả thi đã ra, tôi điền cả đáp án lẫn cách giải lên bài thi nộp giấy trắc nghiệm trắng, cuối cùng con số không tròn trĩnh.
Cố Tích Nhi khá hơn tôi một chút, ba điểm do đoán trúng một câu trắc nghiệm.
Nhưng giờ chúng tôi đã hoán đổi điểm số, thế nên tôi ba điểm, ta không điểm.
Cố Tích Nhi ngây ra như phỗng.
"Cái gì? Làm sao có chuyện này ?" Cô ta không tin , hỏi hệ thống:
"Phải chăng có sự cố gì rồi?"
Hệ thống cũng rất ngạc nhiên:
[Đang kiểm tra! Hoàn thành kiểm tra! Đã lấy điểm của Cố Ngọc! Kết quả chính xác!]
[Tham gia kỳ thi vật lý, giành giải nhất, rửa sạch nỗi nhục nhiệm vụ thất bại!]
[Thu hồi cộng điểm nhan sắc! Hiệu lực hào quang nữ chính giảm một nửa!]
Thấy rõ bằng mắt thường, từ một đại mỹ nữ rạng rỡ, Cố Tích Nhi trở nên bình thường như bao người khác, mất đi vẻ thoát tục lòng người.
Cô ta ôm mặt hét lên: "Mặt tôi! Không ! Mặt tôi!"
"Tôi phải đổi giải thưởng lấy hào quang nhan sắc!"
Hệ thống của ta có vẻ khó xử:
[Hiện tại không còn điểm có thể sử dụng!]
[Có thể thế chấp mười năm tuổi thọ để lấy hào quang nhan sắc, có đồng ý không?]
[Yên tâm, chỉ cần có nhan sắc, việc kiếm điểm chỉ là chuyện sớm muộn!]
[Chỉ cần có điểm, bất tử trường sinh cũng chẳng thành vấn đề!] Giọng hệ thống khá là mê hoặc.
Cố Tích Nhi rút gương ra, chỉ đắn đo chốc lát đã đồng ý.
"Thế chấp!"
Lấy lại nhan sắc, ta giận dữ chạy đến chất vấn tôi:
"Phải chăng biết điều gì?"
Tôi nghi hoặc:
"Tôi phải biết cái gì cơ?"
Cố Tích Nhi cau mày, có vẻ cũng khẳng định tôi không thể biết chuyện ta có hệ thống, bèn lặng lẽ bàn bạc với hệ thống trong lòng:
[Tại sao lại thế này chứ? Không phải bảo Cố Ngọc sẽ là thủ khoa tỉnh tương lai sao? Sao ta lại thi kém thế kia?!]
Hệ thống cũng chẳng đưa ra câu trả lời, đành trước tiên phải báo sự cố với hệ thống chính.
Trường tôi đi thi có ba người, hai trong số đó lần lượt là nhất nhì từ dưới lên, lập tức ra sóng gió dữ dội.
"Sao lại không nhường cơ hội vàng cho người thật sự cần chứ?"
"Hai người này rốt cuộc là có lai lịch thế nào?"
Hồ sơ của tôi và Cố Tích Nhi bị moi móc ra hết.
So sánh bảng thành tích của chúng tôi, chẳng có gì là rõ ràng hơn, tôi với thành tích luôn xuất sắc trước đây, giờ lại trượt dài xuống bét.
Còn Cố Tích Nhi thường xuyên đứng bét lại tăng vọt điểm thi như tên lửa.
"Quá kỳ quái rồi chứ?"
"Tôi cảm thấy như có sự tráo đổi mạng ? Nghĩ thôi cũng thấy sợ!"
"Tôi cũng thấy, dù có bất ổn định tới mức nào thì cũng không thể nào khoa trương như chứ?"
Tôi thỏa mãn đọc những bình luận trên điện thoại, đây cũng chính là hiệu quả mà tôi muốn đạt .
Cô ta với hệ thống của ta có vẻ chỉ giải thích những chuyện lạ xảy ra trên người chúng tôi, thế còn nếu phạm vi là toàn quốc thì sao?
Tôi không tin bọn chúng có bản lĩnh lớn như , có thể thay đổi ký ức của tất cả mọi người.
Cố Tích Nhi hình như vẫn nghĩ lần trước tôi đổi mất điểm là do hệ thống trục trặc.
[Hệ Thống, bên hệ thống chính thế nào?]
[Họ bảo tạm thời chưa có tin]
[Không , không thể chờ đợi thêm nữa!]
Cố Tích Nhi muốn cố ăn xôi lập lại nhân thiết học bá của mình, ta tuyên bố:
"Tôi cố thi không điểm."
"Vì tôi vốn không muốn tham gia, toàn là trường ép thôi, tốn thời gian học của tôi!"
"Nếu như không tin, các người hãy để tôi và Cố Ngọc thi lại một lần nữa xem."
Bạn thấy sao?