CHƯƠNG 2
Cố Tích Nhi đứng dậy, đi tới chỗ ngồi của tôi: "Ui cha, lần này sơ suất quên sai nhiều câu rồi!"
Cô ta giả vờ như không để ý mà phất phất bài kiểm tra trên tay, một trăm ba mươi điểm.
Có học kinh hô: "Mẹ ơi! Mình tưởng Cố Tích Nhi là học kém chứ, hóa ra lại là một học sinh giỏi có khả năng kiểm soát điểm số à!"
"Tính tốt, lại xinh đẹp, giờ học hành cũng đĩnh đạt, đúng là nữ thần học đường rồi!"
"Mụ mọt sách chỉ biết học kia mà cũng muốn so sánh với ấy ư! Ngày nào cũng cầm trên tay quyển sách chẳng ra đâu vào đâu, mà kết quả thì chỉ có thế này, buồn ch
Bạn thấy sao?