Trộm Chó Trộm Luôn [...] – Chương 7

Chương 7

13

Chuyện đến nước này, tôi tưởng đã không còn gì để xảy ra nữa.

Ai ngờ chương trình vẫn còn chiêu trò.

Ở phần cuối, tổ chương trình hẳn một tiết mục “review hành trình đã qua” kiểu cảm rơi nước mắt.

Tôi thấy nhàm chán nên đi toilet.

Ai ngờ đụng ngay Thẩm Khinh Khinh.

Không có camera ở đó, ta cũng chẳng buồn giả vờ nữa:

“Thật mất mặt.”

“Tối qua cho Tần ngủ trong phòng đúng không? Cô biết dân mạng gì không? Anh Tần sắp bị hủy hết hình tượng rồi.”

Vậy hả?

Thế sao tôi thấy fan Tần tăng tận 50.000 người?

Tôi giả vờ ngạc nhiên ta:

“Gì cơ? Tôi ngủ cùng Tần Sơ khiến chị khó chịu à?”

“Ồ thế giờ phải sao? Hay để Tần Sơ xoa dịu chị nhé?”

“Thẩm Khinh Khinh, chị mà không đáp lại à? Lát nữa có phần cuối cùng, hay là chị cố lên tí nữa, biết đâu ảnh chịu ngồi cạnh chị thì sao?”

Tôi bóc trần suy nghĩ thầm kín của ta, khiến mặt ta đỏ bừng vì tức.

Cô ta lắp bắp cả buổi, chỉ quăng lại một câu:

“Đợi đấy, lát nữa sẽ biết tay tôi.”

Tôi gật đầu:

“Chuẩn rồi, tôi cũng thấy mình khá xinh.”

14

Thẩm Khinh Khinh bắt đầu giở trò từ khâu… sắp xếp chỗ ngồi.

Không biết có phải tổ chương trình cố ý không, mà chỗ của ta nằm ngay cạnh Tần Sơ.

Khi ta ngồi xuống, Tần Sơ chau mày một hồi.

Sau đó… dứt khoát đổi chỗ với nam khách mời bên cạnh tôi.

Khinh Khinh không đạt mục đích, tức đến mức trừng tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.

Tôi cạn lời.

Cô theo đuổi trai, còn muốn cũ của người ta quân sư cho à? Không biết xấu hổ à?

Tôi nghiêng đầu, nhỏ giọng khuyên Tần Sơ:

“Anh đổi lại chỗ đi.”

“Không.” – Tần Sơ hiếm khi dứt khoát – “Anh bị dị ứng với người lạ.”

Anh bị từ khi nào ? Sao em không biết?

Trò chơi bắt đầu, màn hình lớn vốn đang tắt bỗng sáng lên.

Là đoạn phim tổng hợp về hành trình vào nghề của Thẩm Khinh Khinh.

Cô ta xuất thân tốt, vừa debut đã là “tiểu hoa đán”. Chỉ mất ba năm để lọt vào hàng sao tuyến đầu.

Tôi quay sang, vô chạm phải ánh mắt tự tin rực rỡ của ta.

Lúc này, tôi mới hiểu câu “đợi lát nữa sẽ có chuyện hay” mà ta khi nãy là gì.

Ừ thì…
Công bằng mà , tổ chương trình cũng hơi quá đáng thật.

Video tua lại mọi bước đi trong sự nghiệp của ta, xem xong khán phòng vỗ tay rần rần.

Livestream thì đầy bình luận tung hô:

【Vợ Khinh Khinh đỉnh thiệt!】

【Cố lên nhé, mong chờ ba năm tiếp theo.】

Nhưng đúng lúc đó, Tần Sơ bất ngờ nắm tay tôi.

Ánh mắt hai người chạm nhau, tôi thấy rõ trong đáy mắt là sự lo lắng dịu dàng.

Tần Sơ ấy à… hình như từ đầu đến giờ, ấy luôn hiểu tôi.

15

Tất cả video đều chiếu xong, chỉ còn lại video của tôi và Tần Sơ.

Mọi người sau vài năm vào nghề đều có ít nhiều thành tựu.

Chỉ riêng tôi… thì không.

Màn hình bắt đầu chiếu lại quãng thời gian tôi nền, chạy vai phụ, đóng thế, lót đường…

Cho đến cuối video, tôi cũng chỉ vất vả leo lên vị trí… một bình hoa di .

Phim kết thúc, cả khán phòng lặng ngắt.

Tần Sơ nắm tay tôi chặt hơn.

Vậy mà MC vẫn muốn xoáy thêm một nhát:

“Linh Thính, xem xong rồi, em có suy nghĩ gì không?”

Tần Sơ nhíu mày định lên tiếng, tôi đã tưởng tượng ta lại sắp buông ra câu gì ngông cuồng rồi.

Tôi mặt dày vẫy vẫy tay, vội vàng tranh lời trước:

“Không có cảm nghĩ gì hết á. Mọi người đều cố gắng như rồi, thì cũng cần có người chịu trách nhiệm… hít thở đều, ăn uống nghiêm túc chứ nhỉ?”

Mồm , trong lòng tôi đã rủa sả tổ chương trình cả trăm lần!

Chờ đó! Cho mày ăn một cú quật vai rồi quét chân!

Tôi nghi là MC cố chơi tôi đấy.

Trong tất cả phần phỏng vấn, chỉ có của tôi là dài nhất!

Thấy tôi mặt dày không sợ nóng, MC còn lôi cả bình luận của cư dân mạng ra đọc.

Nhưng bất ngờ thay — bình luận không hề độc miệng như tôi tưởng, mà ngược lại, toàn là tiếng :

【Vote! Thế giới cần có người chịu trách nhiệm… game!】

【Không cần “chiến thần” đâu! Ủng hộ Linh Thính! Mà thật, tổ chương trình có đang cố khó người ta không ?】

Tôi suýt móc điện thoại ra bấm like liền tay.

Mồm miệng dân mạng đúng là thay tôi hết mọi điều trong lòng!

MC gượng mấy cái, ánh mắt thì cứ liếc sang Thẩm Khinh Khinh.

Cô ta ngồi bên cạnh tôi, nhẹ nhàng một tiếng:

“Linh Thính cũng không sai. Nhưng showbiz rất tàn khốc, tụi mình phải cố gắng vươn lên, chứ đâu như Linh Thính, chẳng quan tâm mấy thứ đó.”

Hehe!

Cái đồ “trà xanh”, ý là tôi không có chí tiến thủ à?

Tôi vừa định phản bác thì Tần Sơ lên tiếng trước:

“Linh Thính có rồi. Một người cố gắng là đủ, ấy chỉ cần nằm im là .”

Toàn bộ trường quay, kể cả tôi, đều mở to mắt Tần Sơ.

Đây là livestream đó, ra là không rút lại đâu nha!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...