Cô bạn cùng phòng nhà giàu kia đang mỉa mai tôi là một đứa trẻ mồ côi không ai cần. Tôi liền bật lại: “Nhà cậu đúng là đông vui thật đấy, đến cả người chết cũng ngồi trên đầu giường cậu kìa.” Cô ta hậm hực bảo tôi cứ chờ đấy. Dù sao thì, nhà cô ta cũng giàu nứt đố đổ vách, muốn gì được nấy. Nhưng cô ta đâu biết rằng, tôi sinh ra đã có đôi mắt âm dương, được thần linh phù trợ, số mệnh đã định sẵn là phải bước trên con đường âm. Chuyện nhà cô ta, nếu tôi không ra tay, cô ta chắc chắn sẽ chết.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?