6.
Nhưng bất kể thế nào, tôi vẫn là của Giang Thành. Tôi cũng không phải người ăn chay niệm Phật, tủi thân về phía Giang Thành: “Em không có ý đó. Chỉ là cảm thấy là tốt của , em đương nhiên cũng muốn chủ hoan nghênh một chút, ấy sao có thể nghĩ em như ?”
Giang Thành quả nhiên không vui: “Dương Liễu, thái độ này của đối với tôi là có ý gì?”
Đối với Giang Thành, Dương Liễu không dám ho he.
Kỷ Hân Hân vội vàng hòa giải: “Được rồi, Giang Thành. Anh cũng biết Dương Liễu từ trước đến nay nhanh mồm nhanh miệng, năng không khéo léo. Em thay mặt ấy xin lỗi , đừng so đo với ấy, không?”
Đối với ta, Giang Thành không hai lời, nghe liền nể mặt không so đo nữa.
Tôi lại tức giận gần c..hết. Cái gì gọi là nhanh mồm nhanh miệng, năng không khéo léo chứ? Cô ta không gì sai, đáng lẽ ta không nên thẳng thắn và gay gắt như ? Hơn nữa người bị sỉ nhục là tôi, ta xin lỗi Giang Thành thì có nghĩa gì?
Ngay lần đầu tiên gặp mặt, tôi đã phát hiện, Kỷ Hân Hân hiển nhiên không chỉ đơn giản là người trong mộng, ta còn có sức mạnh của Bạch Liên hoa phủ lên người.
……
Sự xuất hiện của tôi đã hỏng bữa tiệc đón tiếp lẽ ra rất hài hòa và hòa hợp. Ngoại trừ Kiều Kiều ra, những người khác đều vô hoặc cố ý lập tôi. Dương Liễu lại thường xuyên liếc tôi, chờ tôi nổi giận.
Còn tôi không ngừng ăn, luôn nở nụ trên môi, cho bọn họ cảm thấy vừa ghê tởm lại không thú vị. Dương Liễu cũng lười khó tôi, bưng ly rượu trên bàn chúc Kỷ Hân Hân: “Hân Hân, ly rượu này mời cậu. Chúc mừng cậu cuối cùng đã trở về quê hương, trở về với nhóm nhỏ của chúng ta.”
Kỷ Hân Hân cầm ly rượu, có chút cảm . Đang muốn uống thì bị Giang Thành ở bên cạnh ngăn lại.
“Tửu lượng của Hân Hân không tốt, để tôi uống thay ấy.” Anh ta xong, đoạt lấy ly rượu trong tay Kỷ Hân Hân, uống một hơi cạn sạch.
“Oa a~Giang Thành, lấy thân phận gì uống thay Hân Hân ly rượu này thế? Còn nữa, hai người đây là có tính là hôn nhau gián tiếp không?”
Dương Liễu hưng khích, cũng không nghĩ có chuyện gì to tát nên lôi kéo những người khác hò hét ầm ĩ.
Kỷ Hân Hân đỏ mặt Giang Thành.
Ý trên mặt tôi nhất thời lạnh xuống.
So với tất cả sự lạnh nhạt của những người khác trong đêm nay, hành của Giang Thành giờ khắc này mới giống như một cái tát hung hăng tát thẳng vào mặt tôi.
7.
Bộp! Tôi đặt mạnh ly rượu lên bàn, thu hút ánh mắt chăm của mọi người.
“Tiểu Vãn.” Kiều Kiều có chút lo lắng tôi.
Tôi trấn an ấy, lập tức lãnh đạm : “Xin lỗi, tôi có chút không thoải mái, cần về nhà nghỉ ngơi một chút. Mọi người cứ chơi đi.”
Giang Thành túm lấy tay đang cầm xách túi của tôi, giọng điệu không tốt hỏi: “Hân Hân và là bè, chỉ chặn rượu cho ấy chứ không gì khác. Sao em lại náo loạn như ?”
Tôi quay đầu lại, cùng ta đọ mắt, thấy đáy mắt ta có sự mất kiên nhẫn, dường như người cố sự kia là tôi.
Tôi bị chọc tức nở nụ , đưa tay cầm ly rượu tùy ý trên bàn lên, trực tiếp hắt lên mặt Giang Thành.
Thưởng thức xong bộ dáng chật vật ẩm ướt trên người Giang Thành, tôi mới chậm rãi : “Giang Thành, rõ chưa? Đây mới gọi là náo loạn. Vừa rồi tôi đơn giản chỉ là không thoải mái, muốn về nghỉ ngơi mà thôi.”
Dứt lời, tôi cũng mặc kệ mọi người là phản ứng gì, trực tiếp xoay người rời đi.
……
Ra khỏi phòng, tôi không rời đi ngay.
Không biết có phải mấy ngày nay ăn quá thanh đạm rồi đột nhiên ăn tiệc quá nhiều dầu mỡ, bụng có chút không thoải mái, nên đi WC một chút.
Không nghĩ tới lại vô nghe giọng chuyện quen thuộc truyền đến từ bồn rửa tay bên kia.
“Hân Hân, lúc trước cậu còn sau khi tốt nghiệp phải ở lại nước ngoài, ngay cả chuyện mình cho cậu biết Giang Thành có , cậu cũng không quan tâm, sao bỗng nhiên lại thay đổi ý định?”
“Dương Liễu… quả thật mình không có ý định quay về. Nhưng Thẩm ở nước ngoài đã có , bây giờ đã đăng ký kết hôn nên mình không cần phải ở lại đó nữa. Hơn nữa gần đây trong nhà mình lại gặp một ít việc khó…”
Kỷ Hân Hân có việc khó, Dương Liễu vội vàng quan tâm : “Là việc gì? Có cần mình giúp không?”
“Không cần, cậu không giúp gì đâu. Cậu chỉ cần biết, lần này mình trở về là vì Giang Thành, cho nên cậu giúp mình nhiều một chút không?”
Dương Liễu có chút chần chờ: “Là tốt, mình đương nhiên hy vọng hai người ở bên nhau. Nhưng mình nghe Giang Thành và con khốn Ninh Vãn kia cảm rất ổn định. Hôm đó, nếu cậu không trở về, Giang Thành đã chuẩn bị đính hôn với ta. Nếu quả thật chỉ coi Ninh Vãn là thế thân, không có một chút cảm nào, Giang Thành chắc chắn sẽ không cân nhắc chuyện kết hôn.”
Cách tấm cửa gỗ, tôi cũng không hình dung Kỷ Hân Hân phản ứng thế nào, chỉ biết sau khi trầm mặc một chút, Dương Liễu thở dài một hơi, thỏa hiệp : “Haiz, quên đi. Mình thật sự không có cách nào với cậu. Thôi thì, ngày đó Giang Thành vì đi đón cậu mà bỏ rơi ta, trong lòng ta đã thể hiện rõ, cậu quan trọng hơn con k..hốn tham tiền Ninh Vãn kia. Hai người có ý, mình sẽ giúp cậu.”
……
8.
Hai người vài câu, một lúc sau rời đi. Tôi ngồi xổm hơi lâu, chân tê rần, đỡ cánh cửa đứng một lúc mới khôi phục lại, mở cửa khập khiễng đi tới bồn rửa tay.
Rửa tay xong, tôi soi gương và tô son, híp mắt mình ở trong gương, n.g.ự.c to, eo thon, m.ô.n.g to chân dài, ngũ quan sắc sảo. Nếu không phải cố ý bắt chước phong cách trang điểm của Kỷ Hân Hân, thế nào cũng ra hồ ly quyến rũ.
Giang Thành cùng các bè của ta rốt cuộc là mắt mù cỡ nào, mới cảm thấy tôi thua kém Kỷ Hân Hân?
Ồ… quên mất.
Vừa rồi Dương Liễu còn đang châm chọc, tôi như hồ ly tinh lại luôn ăn mặc giống như một tiểu bạch hoa, thật sự là chuẩn quá. Giang Thành đúng là mắt mù không ra sao?
Chẳng qua hiện tại chính chủ Kỷ Hân Hân đã trở lại, ta và Giang Thành là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau do ông trời tác hợp. Không bao lâu nữa, tôi sẽ bị vạch trần bộ mặt thật, khóc lóc chạy về khu ổ chuột của mình. Cho nên tôi thức thời nên chủ rút lui.
Cười c..hết tôi rồi, tại sao tôi phải rút lui chứ?
Tôi gọi một cú điện thoại cho luật sư riêng của mình, Hàn Cẩn.
Ừm, đợi đến khi tôi kế thừa tài sản của ông ngoại, là có thể bỏ đi rồi.
Hàn Cẩn đúng là xứng đang với mức lương mấy chục triệu một năm, tôi giao cho ấy đi điều tra, không đến nửa giờ đã có kết quả. Thông tin không nhiều, đủ sáng tỏ.
Thì ra là Thẩm Dực đã kết hôn, nhà họ Kỷ đã sản, cho nên Kỷ Hân Hân phải vắt chân lên cổ mà chạy trước khi mọi người biết chuyện này, ta chọn một gia đình hào môn đủ vững để bước chân vào, như bản thân mới có thể không bị đá ra khỏi cái vòng luẩn quẩn này. Mà Giang Thành bây giờ đúng là lựa chọn tốt nhất của ta.
Xem xong tin tức, vì không muốn lãng phí sự chê của người khác, tôi gửi email nặc danh những thứ này tới công ty Giang Thành, gửi luôn cả cho bà mẹ có quan niệm cưới gả môn đăng hộ đối của ta.
Tôi muốn xem, biết người trong mộng của mình là một người phụ nữ tâm cơ, Giang Thành sẽ nghĩ như thế nào?
Nhất là chuyện cả tôi và ta đều là những người có “tâm cơ”, khi bọn họ biết sẽ xử lý ra sao
Ồ…… có phải tôi có sự ác độc thú vị này của nhân vật phản diện?
Không đúng.
Nhất định là ảo giác!
[Bản edit này thuộc về team Nhân Trí page, đăng tại fanpage Nhân trí page và Monkeyd]
Bạn thấy sao?