Người trong mộng của trai hẹn hò ba năm của tôi đã trở lại.
Anh ta đang chuẩn bị cầu hôn tôi lại bỏ rơi tôi để ra sân bay đón đối phương.
Tất cả mọi người chờ đợi xem trò hề khi chính chủ trở về đánh bật thế thân, còn hám tiền đầy mưu mô chỉ có thể rời đi đầy hổ thẹn.
Không ai biết tôi thực ra là cháu ngoại của người giàu nhất đất nước.
1.
Khi nhận tin Kỷ Hân Hân trở về, tôi và Giang Thành đang ngồi trong nhà hàng Tây 88 tầng cao cấp ăn bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, chúc mừng sinh nhật lần thứ 22 của tôi.
Tiếng đàn vĩ cầm du dương từ xa xa dần dần tiến đến gần, hai người phục vụ ôm hoa hồng và đẩy xe bánh ngọt chậm rãi bước tới.
Tôi buông d.a.o nĩa xuống, che miệng ngạc nhiên về phía Giang Thành.
“Sinh nhật vui vẻ, Tiểu Vãn.” Giang Thành buông ly rượu đỏ trong tay xuống, tôi chậm rãi .
“Cám ơn .” Tôi gật đầu, vô cùng cảm .
Mới đó mà tôi và ta đã ở bên nhau cũng đã ba năm rồi.
“Nếu em không ngại, chúng ta…” Giang Thành móc từ trong n.g.ự.c ra một cái hộp nhỏ, đứng lên, chuẩn bị quỳ xuống trước mặt tôi.
Lúc này, bỗng nhiên điện thoại của ta đổ chuông, là âm báo đặc biệt đến từ wechat.
Sắc mặt vốn đang mỉm dịu dàng của Giang Thành trong nháy mắt biến sắc, không để ý chuyện còn đang cầu hôn tôi, ta cầm lấy điện thoại thoáng qua, lập tức áy náy về phía tôi: “Xin lỗi, tối nay có việc đột xuất, cần phải xử lý một chút.”
Không hề vạch trần, tôi hiểu ý gật gật đầu: “Không sao. Nếu bận thì cứ đi xử lý đi, lát nữa em tự đón xe về.”
Nghe , Giang Thành như trút gánh nặng. Không kịp an ủi tôi, ta cất nhẫn kim cương, vội vã rời đi, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt của nhân viên nhà hàng đang về phía tôi đã chuyển từ hâm mộ chúc mừng thành thương .
Cũng may là từ trước đến nay tôi luôn là một người có da mặt dày, huống chi cảnh tương tự như , trong ba năm qua, tôi cũng nếm qua không ít.
Sao tôi lại biết Kỷ Hân Hân là người trong mộng của Giang Thành? Nghe hai người từ nhỏ là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, Giang Thành đã thích ta từ lâu, ta là mối đầu của Giang Thành.
Chỉ có điều Kỷ Hân Hân không thích Giang Thành mà thích Thẩm Dực, người lớn hơn hai bọn họ bốn tuổi, có cùng mối quan hệ xã giao.
Sau đó, Thẩm Dực ra nước ngoài, Kỷ Hân Hân đi theo không chút do dự. Giang Thành bị đả kích rất lớn. Lúc này tôi mới có cơ hội vì có vài phần giống Kỳ Hân Hân, trúng vận c..ứt c..hó khi bị Giang Thành xem là thế thân.
Tại sao tôi lại biết những điều này?
Đương nhiên là lúc tụ tập, các tự xưng là chị em tốt của Kỷ Hân Hân không ít lần chế nhạo tôi sau lưng Giang Thành, bảo tôi không mơ mộng hão huyền, sau mười hai giờ đêm, phép thuật của bé Lọ Lem sẽ hết hiệu lực, chắc chắn không có cách lăn về chốn bình dân tiếp tục sinh hoạt.
[Bản edit này thuộc về team Nhân Trí page, đăng tại fanpage Nhân trí page và Monkeyd]
2.
Nhưng điều họ không biết là, tôi chính là cháu ngoại của người giàu nhất đất nước bị lưu lạc bên ngoài.
Khi tôi mười tám tuổi, một luật sư đến trại trẻ mồ côi để tìm tôi. Sau khi xét nghiệm DNA, luật sư cho tôi biết, ấy tên là Hàn Cẩn, là luật sư riêng của người giàu nhất đất nước, Chủ tịch Nam Cung, còn tôi chính là cháu ngoại ông ấy bị lưu lạc bên ngoài, huyết mạch duy nhất của dòng họ Nam Cung.
Năm đó, vì ông ngoại tôi ngăn cản, thân là con độc nhất, mẹ tôi đã bỏ trốn theo cha tôi. Hai người thay tên đổi họ, trốn đông trốn tây, không muốn để ông ngoại tìm tung tích.
Sau đó, cha mẹ tôi bất ngờ qua đời trong một vụ tai nạn giao thông. Vì thay tên đổi họ mà cảnh sát không liên lạc với họ hàng. Vì thế, tôi bị đưa đến nhi viện.
Ông ngoại cũng đã hao phí rất nhiều tâm sức mới có thể tìm tôi. Khi đó, ông ngoại đã lâm bệnh nặng. Tôi chăm sóc một năm, cuối cùng ông vẫn đi.
Sau khi xử lý xong tang sự, luật sư liền công bố di chúc của ông ngoại với tôi.
Theo di chúc, nếu tôi muốn thừa kế tài sản, tôi phải kết hôn trước.
Mẹ tôi năm đó cùng người cha nghèo khó của tôi bỏ trốn, hai người xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên ngay cả người nhặt xác cũng không có, khiến tôi lưu lạc đến nhi viện, chuyện này đã thành một cái gai trong lòng ông ngoại.
Cho nên ông ngoại cầu tôi không lấy trai nhà nghèo, cũng không tùy tiện tìm người đăng ký kết hôn. Nếu không, sẽ hủy bỏ tư cách thừa kế của tôi, toàn bộ quyên góp từ thiện.
Thật ra ông ngoại suy nghĩ nhiều rồi.
Mẹ tôi từ nhỏ sống trong nhung lụa mà lớn lên, cho nên mới cảm thấy lớn hơn trời, chỉ cần có thì uống nước cũng thấy no. Còn tôi thì không như , tôi đã không có cha mẹ từ năm 8 tuổi và bị đưa vào trại trẻ mồ côi. Ăn uống mới là vấn đề, đó là chưa tính đến chuyện bị xa lánh, bắt nạt.
Cho nên đối với tôi mà …… Tình chả là cái quái gì cả, chuyện thừa kế tài sản một phú bà quan trọng hơn nhiều.
Ông ngoại cũng sợ người ta mơ tưởng đến tiền của tôi nên mới cầu tôi trước khi kết hôn không cho phép bộc lộ thân phận thật sự của mình.
Cho nên, mặc dù là người thừa kế của người giàu nhất, sau khi tôi hưởng thụ cuộc sống phú quý một năm, lo lắng bị lộ tẩy nên lại trở về cuộc sống của nghèo khổ, ha ha.
Vì sớm ngày thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ như , chẳng bao lâu sau, tôi liền nhắm tới Giang Thành. Muốn có tiền thì phải thôi.
Tôi nghe mẹ ta cũng rất hợm hĩnh và coi thường những nghèo. Đến lúc đó, tôi sẽ bị “ép” ký giấy kết hôn, sau khi kết hôn, nếu người trong mộng của Giang Thành về, tôi sẽ trò, ầm ĩ rồi tự nhiên nộp đơn ly hôn để nhường chỗ.
Không phải trong nháy mắt sẽ vui vẻ sao?!
[Bản edit này thuộc về team Nhân Trí page, đăng tại fanpage Nhân trí page và Monkeyd]
Bạn thấy sao?