Vì cứu chồng, tôi rơi xuống biển và mất trí nhớ.Mọi người đều cho rằng tôi đã chết, không còn thi thể.Năm năm sau, tôi “sống lại” trở về.Chị gái lại khoác tay chồng tôi, mỉm cười nói:“Bọn chị ai cũng nghĩ em đã chết rồi, ngay cả con gái em giờ cũng chỉ nhận chị là mẹ.”Tôi khẽ vuốt chiếc nhẫn kim cương ở ngón áp út.Trùng hợp thay, hiện tại đã có người đeo cho tôi một chiếc nhẫn cưới mới.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?