Là tổ trưởng dự án, tôi cũng có quyền chiếu màn hình. Tôi đưa biên bản tiệc chiêu đãi do Lãnh Hàng gửi lên màn hình lớn.
“Phan Vọng Vọng, ở nhà thích ‘bé con’, ‘vợ nhỏ’ thì tùy, đây là nơi việc.”
“Món ăn trong tiệc là tự đổi, có cần xem lại gọi gì không? Sườn xào chua ngọt, đá bào dâu tây, nghĩ đây là căng tin trường học của chắc?”
“Là tôi bảo cầm đồ uống đi mời rượu sao? Cô muốn uống thì tùy, ai dạy cầm nước ngọt đi mời vào ly rượu của người ta?”
“Dù mới đi , chưa ai dạy, lễ nghi cơ bản trên bàn ăn có biết không? Dùng muỗng chung thì phải biết dùng muỗng sạch, liếm xong muỗng rồi múc cho khách, không thấy ghê à?”
“Vì sao Lãnh Hàng từ chối đầu tư, người có mắt đều thấy rõ. Hợp đồng in, hội trường bày, tôi có xen vào tí nào không? Cô có tôn trọng việc Lãnh Hàng là công ty niêm yết không?”
“Còn , Đỗ Duệ.”
“Quản lý bên Lãnh Hàng với tôi, từng riêng tư gợi ý dẫn họ đi mua dâm. Anh còn bao nhiêu trò như thế nữa?”
8
Hắn hoảng loạn, không dám vào mắt tôi, thậm chí không dám ngẩng đầu, vẫn cố cứng miệng:
“Chuyện công việc của tôi, lấy tư cách gì mà chỉ trỏ? Giờ chúng ta đã chia tay, tôi gì cũng chẳng liên quan gì đến nữa, đúng không?”
“Tốt, chuyện công việc tôi sẽ không bình luận, dù sao cũng không liên quan đến tôi nữa. Nhưng sửa đơn xin nghỉ việc của tôi nghĩa là gì? Đỗ Duệ, đây là hành vi phạm pháp đấy!”
Tôi mở bản gốc đơn xin nghỉ việc trong hòm thư của mình ra cho mọi người xem, cả công ty lập tức xôn xao.
“Trời ạ, miệng của giám đốc Đỗ đúng là trắng đen đảo lộn. Tôi còn nghe ta bịa chuyện chị Lâm ngủ với khách hàng nên mới chia tay. Không ngờ hóa ra chính ta đi mua dâm.”
“Cho dù ta không mua dâm, thì cái kiểu sống bám , lấy lương của chia tiền thưởng cho mọi người, cũng đáng bị chia tay rồi.”
“Giám đốc Đỗ và Phan Vọng Vọng rốt cuộc có quan hệ gì ? Một thực tập sinh mà chuyện thế này sao vẫn chưa bị đuổi?”
“Còn quan hệ gì nữa, loại đó đấy. Không chừng Phan Vọng Vọng là ta đưa về từ mấy chỗ ăn chơi.”
Nghe những lời xì xào này, sắc mặt Phan Vọng Vọng không giữ nổi nữa, lập tức chạy khỏi công ty.
Đỗ Duệ thì tức đến hóa điên, lao tới định đẩy tôi xuống lầu.
Thì ra bất kể là kiếp trước hay kiếp này, Đỗ Duệ đều muốn tôi!
Hắn muốn đẩy tôi xuống lầu vốn không phải vì nghi ngờ tôi ngoại , mà chỉ vì hắn cảm thấy tôi hắn mất mặt!
Khoảnh khắc đó, chút cảm cuối cùng tôi dành cho Đỗ Duệ hoàn toàn tan biến.
Có kinh nghiệm từ kiếp trước, tôi đã sớm đề phòng hắn, nhanh chóng chạy vào văn phòng, đóng cửa, báo cảnh sát, tất cả chỉ trong một hơi.
Nhìn thấy đôi mắt đỏ rực như kẻ sát nhân của hắn, cả công ty rối loạn.
Phan Vọng Vọng lẫn trong đám đông định chạy, bị Đỗ Duệ tóm lại.
“Phan Vọng Vọng, tôi đối xử với tốt như , ngay cả việc vào công ty cũng là tôi sắp xếp, sao cũng dám lừa tôi!”
Nói rồi, nắm hắn như mưa trút xuống người Phan Vọng Vọng.
Phan Vọng Vọng cũng quên luôn chuyện nũng giả ngốc, liền một mạch chửi rủa hắn bằng tiếng địa phương, xen lẫn cả những từ về bố mẹ và bộ phận sinh dục khiến tôi cũng phải sững sờ.
Đỗ Duệ tung một cú đá vào bụng ta, dưới người ta nhanh chóng loang ra một vũng máu.
“Đỗ Duệ! Tôi đang mang thai con của ! Anh lại đối xử với tôi thế này sao!”
Cô ta kêu thảm một tiếng, rồi ngất lịm tại chỗ.
Đúng lúc này, cảnh sát tới, nhanh chóng khống chế cả hai.
Với tư cách là cũ kiêm nạn nhân, tôi lập tức, dưới sự hỗ trợ của cảnh sát, khởi kiện Đỗ Duệ tội cố ý thương tích, ác ý sửa đơn nghỉ việc…
Cuối cùng, Đỗ Duệ phải vào tù.
Dưới sự cưỡng chế của tòa án, hắn bồi thường cho tôi một khoản tiền, tính ra vừa hay vét sạch tài sản của hắn.
Thời hạn bàn giao nghỉ việc của tôi cũng kết thúc.
Tôi thoát khỏi hai kẻ điên này, gia nhập Lãnh Hàng. Nhiều khách hàng từng có hợp tác với tôi lập tức ký kết dự án.
Còn công ty của giám đốc Nghiêm thì vì thiếu nhân lực, nhân viên ồ ạt bỏ việc, sớm đã tuyên bố sản.
… Hai năm sau, trong một buổi tiệc, tôi cờ nghe tin về Phan Vọng Vọng và Đỗ Duệ.
Nghe sau khi sảy thai, Phan Vọng Vọng bị ảnh hưởng thần kinh, có lẽ là di chứng do bị đánh, suốt ngày lẩm bẩm chuyện kiếp trước kiếp này.
Bố mẹ Phan Vọng Vọng cũng chẳng vừa, ép Đỗ Duệ và bố mẹ hắn phải đồng ý cưới ta.
Công ty cũ sản, Đỗ Duệ lại có tiền án, càng không tìm việc, giờ nghe đâu đang chạy giao đồ ăn.
Lúc ấy, tôi đang ngồi ở vị trí chủ tọa trong phòng bao ra sông tại nhà hàng sang trọng nhất thành phố A.
Nghe xong, lòng tôi không gợn sóng, chỉ tập trung vào đánh giá dự án đầu tư.
Tôi biết, tất cả chuyện cũ đã không còn liên quan gì tới mình.
Cuối cùng, tôi đã bước lên chiến trường thuộc về mình.
[Toàn văn kết thúc]
Bạn thấy sao?