“Dù có ý với đi chăng nữa, khi tôi lần đầu tiên từ chối một cách rõ ràng thì đã phải dừng tay rồi, chứ không phải tôi vạch mặt thì lại quay ra dụ dỗ tôi.”
“Đồ đĩ điếm, cha tôi có quan hệ ở trường thì g.i.ế.c c.h.ế.t chỉ là chuyện nhỏ.”
“Chát” – Trong đoạn ghi âm bất ngờ vang lên một tiếng tát giòn tan.
“Tốt nhất nên g.i.ế.c c.h.ế.t tôi trước khi thân bại danh liệt, nếu không sẽ không có cơ hội đâu.”
Âm thanh chợt tắt, hiện trường chìm vào tĩnh lặng, mọi người vẫn đang nghiền ngẫm thông tin tiết lộ trong đoạn hội thoại này.
Một lát sau, mạng internet bùng nổ.
[Không phải chứ, đúng là hot boy sàm sỡ ta thật à!]
[Hot boy sàm sỡ ta? Cô ta không đi theo người ta ra sau núi thì người ta có hiểu lầm ý của ta không?]
[Bạn phía trên, hãy bàn về sự việc, rõ ràng đây là lỗi của hot boy, tại sao cuối cùng đàn ông vô hình mà phụ nữ lại phải tự kiểm điểm? Tôi thấy hồ sơ của cũng là nữ, đang chơi trò phụ nữ đấu đá nhau với tôi à!]
[Cái tát của Khương Dao tôi hả dạ.]
[Cô ta sẽ không phải là sợ mình bị g.i.ế.c chết, nên chọn g.i.ế.c người để to chuyện, não ta có vấn đề à?]
Trên mạng có đủ mọi lời đồn đoán, Khương Thư trên sân khấu tức giận đến phát điên.
“Khương Dao, không chỉ quyến rũ ấy mà còn vu oan cho ấy!”
Tôi Khương Thư đang gào thét, cảm thấy hết thuốc chữa.
“Em tốt của chị, sự thật và bằng chứng đều bày ra trước mắt, em không trách đàn ông mà lại quay ra trách chị, có công bằng không?”
Cư dân mạng lại bắt đầu vòng bỏ phiếu này, sau khi xem bằng chứng tôi đưa ra, rất nhiều người đã chọn rút lại phiếu bầu của mình.
[Bắt nạt thật và bắt nạt giả, biểu cảm là biết ngay thôi mà!]
[Chuyện g.i.ế.c người lát nữa hãy , chỉ riêng chuyện bây giờ, Khương Dao giải quyết kẻ bắt nạt là xứng đáng khen thưởng.]
[Màn đảo ngược này khiến tôi không biết nên bỏ phiếu cho ai nữa, hay là gọi cái người tên Tiêu Nhiễm kia ra, tôi bỏ phiếu cho ta!]
[Hình như tôi phát hiện ra chuyện trời, Khương Dao bị hot boy sàm sỡ, lãnh đạo trường bao che không gì, nên Khương Dao tức giận g.i.ế.c c.h.ế.t giáo viên chủ nhiệm để hả giận.]
Trong số rất nhiều bình luận, một đoạn hiện ra đặc biệt nổi bật.
[Trời ơi! Các người không biết sao, giáo viên chủ nhiệm bị Khương Dao g.i.ế.c chết, chính là cha ruột của Tiêu Nhiễm đó!]
[ – .]
5
[Xử lý kẻ bắt nạt thì tôi hiểu, g.i.ế.c cha ruột của người ta thì không thể chấp nhận .]
[Chẳng phải đã rồi sao, bao che lẫn nhau, không nghe hot boy muốn g.i.ế.c ta à?]
[Hot boy muốn g.i.ế.c ta thì ta đi tìm lãnh đạo trường chứ! Liên quan gì đến giáo viên chủ nhiệm, tôi thấy đây chính là trả thù có chủ đích.]
Sau màn đảo ngược thế của vụ bắt nạt, tốc độ bỏ phiếu của cư dân mạng bắt đầu chậm lại, luật sư phía đối phương đương nhiên không để trạng này tiếp diễn.
Phiên tòa xét xử công khai toàn dân, chắc chắn phải là khi dư luận chiếm ưu thế mới có thể phát huy tác dụng, nếu không đợi mọi người bình tĩnh lại thì việc khuấy cảm sẽ rất khó khăn.
Rất nhanh, nhân chứng thứ hai – mẹ của Tiêu Nhiễm xuất hiện, bắt đầu buộc tội tôi với tội danh thứ hai: Giết người hủy thi thể.
Hình ảnh một người phụ nữ hiền hậu, toát lên vẻ tri thức, gương mặt phẫn uất cố kìm nén hiện lên trên màn hình.
Bà ta không có quá nhiều biểu cảm bi lụy, chỉ nén tiếng khóc nghẹn ngào, cố gắng giữ bình tĩnh chất vấn: “Khương Dao, Tiêu Nhiễm có lỗi, cháu có thể cho chúng tôi biết, chúng tôi nhất định sẽ không tha cho con bé, tại sao cháu lại không một lời, trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t lão Tiêu để hả giận?”
“Ông ấy đã nhiều lần nhắc đến cháu trước mặt tôi, cháu là học sinh thông minh nhất mà ông ấy từng dạy, dù trầm tính ít , trước khi c.h.ế.t ông ấy vẫn luôn hy vọng có thể giúp cháu hòa nhập vào tập thể lớp, kết với mọi người.”
“Tôi thực sự không thể hiểu nổi, tại sao cháu lại tàn nhẫn g.i.ế.c c.h.ế.t ông ấy như !”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Nói xong, trên màn hình lớn bất ngờ hiện lên nhiều bức ảnh hiện trường vụ án.
Một cú sốc mạnh về thị giác khiến những người có mặt đều phải xót xa.
Toàn thân nạn nhân đẫm máu, đối lập hoàn toàn với bức tường đầy huân chương danh dự phía sau.
Tiếp đó, luật sư phía đối phương bắt đầu trình bày những việc vĩ đại, vẻ vang của nạn nhân khi còn sống.
Đoạn video tóm tắt một cách ngắn gọn cuộc đời tuy ngắn ngủi rạng rỡ, đầy cống hiến của nạn nhân.
Ông ấy sinh ra trong một vùng núi nghèo khó và đã nỗ lực không ngừng, đỗ thủ khoa vào trường danh tiếng, sau khi tốt nghiệp đã từ bỏ công việc lương cao để trở về dạy học ở vùng núi.
Ông ấy không hề oán trách hoàn cảnh khó khăn, mà vẫn miệt mài với công tác giáo dục.
Trong thời gian đi dạy nguyện, ông ấy từng đưa ngôi trường lên bản tin thời sự của đài truyền hình trung ương, lúc đó mọi người mới thấy bộ mặt nghèo nàn của vùng núi xa xôi này, cũng như sự thiếu thốn về vật chất giảng dạy.
Cư dân mạng đã quyên góp vật chất cho trường, mang đến hy vọng mới.
Thà là cư dân mạng đã trao một cuộc đời mới cho ngôi trường xuống cấp, còn hơn là nạn nhân đã dùng năm năm thanh xuân của mình để đưa ngôi trường này vào tầm của công chúng.
Trong một lần phỏng vấn, nạn nhân đã gặp gỡ người vợ xinh đẹp, và hai người cuối cùng đã kết hôn.
Trở về thành phố lớn, nạn nhân vẫn không quên đi lý tưởng ban đầu, vẫn toàn tâm toàn ý cống hiến cho sự nghiệp giáo dục, trở thành giáo viên ưu tú, dẫn dắt học sinh tham gia các cuộc thi và đạt nhiều danh hiệu.
Bạn thấy sao?