7
Hạ Tuấn hãnh diện nắm tay Hứa Viên đi về phía bàn chính.
Anh ta còn vuốt ve chiếc nhẫn trên tay, có vẻ như nghĩ rằng vừa rồi mình đã nhầm, rằng nhẫn này chắc chắn là vàng ròng gắn đá quý thật.
Nhưng thứ tôi ý hơn lại là bát đĩa bên dưới. Tất cả đều thuộc bộ sưu tập "Ngựa Phương Đông" của Hermès. Nếu tôi nhớ không nhầm, một chiếc thìa trong bộ này cũng đã hơn cả ngàn tệ, còn đĩa ăn thì giá trực tiếp vượt mức hàng vạn.
Tôi tự hỏi không biết cả tôi đang tính gì.
Chẳng lẽ tất cả những thứ này cũng là đồ giả?
Hay ấy định tạo ra "tai nạn" gì đó, hỏng hết đồ để bắt bọn họ đền tiền?
Dù sao tôi cũng đánh giá thấp độ "biến thái" của cả.
---
Vì các món ăn dọn ra từ bàn chính trước, nên khi xe thức ăn đầu tiên đến bàn này, các xe khác vẫn đứng chờ.
Hứa Viên bước đến gần người đàn ông trung niên kia, cúi người giới thiệu:
"Chú Ngụy, đây là chồng cháu – Hạ Tuấn. Bố cháu chắc đã nhắc với rồi, ấy giờ cũng coi là linh hồn của Viện Nghiên cứu Khoa học Đại học."
Hạ Tuấn mặt mày hớn hở, tâng bốc liên hồi:
"Haha, cháu không dám nhận. Thành tựu của cháu sao sánh với ngài Ngụy. Nghe công ty của ngài giờ đã vượt mặt…"
Chưa kịp xong, bố của Hứa Viên đã cắt ngang:
"Dọn món, khui rượu. Hạ Tuấn, Hứa Viên, hai đứa nhớ kính Ngụy một ly tử tế."
Hạ Tuấn chỉ còn biết ngoan ngoãn gật đầu.
Khi phục vụ bưng đĩa thức ăn đi qua, ta mặt mày hớn hở, thậm chí cả lông mày cũng đầy vẻ đắc ý.
Nhưng khi chiếc nắp vàng nhấc lên, bên trong là một đĩa… chao đỏ trình bày tỉ mỉ đặt xuống bàn, nụ của ta lập tức đông cứng.
Không thể phủ nhận, những miếng chao vuông vức xếp thành hình chữ "Hỷ" màu đỏ rất phù hợp với không khí lễ cưới.
Với cách bày trí này, ai không khen ngợi một câu là tinh tế chứ?
Sau đó, mỗi bàn đều phục vụ món này.
Hứa Viên không kịp ngăn cản, chỉ có thể đen mặt chất vấn:
"Ai cho phép các người thay đổi thực đơn? Thứ này cũng dám đem lên bàn?"
Phục vụ mặt không biến sắc đáp:
"Đây không phải chao thường đâu. Đây là món chao trong thơ của Tô Đông Pha."
"'Nấu đậu chao, mỡ thơm như sữa, nến dầu cao vút, thêm rượu mật ong.' Món này dùng để nhắm rượu, có hương vị độc đáo lắm."
Tuyệt đỉnh.
Người phục vụ này đúng là streamer dẫn hàng online mà cả tôi đào đâu ra.
"Cô—"
Hứa Viên tức run người, vẫn bị Hạ Tuấn kéo lại, khuyên nhủ:
"Thôi nào, chỉ là món khai vị thôi mà. Món chính chắc chắn sẽ ra ngay thôi…"
Có lẽ ta chẳng thể ngờ , tiểu thư Tập đoàn Tinh Ngữ, tổ chức tiệc cưới ngay tại khách sạn nhà mình, cũng bị chơi một cú thảm như .
Đáng tiếc, hiện thực tàn nhẫn đã giáng một cái tát vào mặt họ.
Các món tiếp theo: giá trộn, kim chi cay, rau chân vịt trộn sốt mè, dưa chuột đập dập, củ cải muối, rong biển xào nhạt… lần lượt dọn ra.
Ừm.
Sao nhỉ…
Còn thảm hơn cả quầy gia vị trong chuỗi lẩu nổi tiếng nào đó. Khắp nơi chẳng thấy bóng dáng miếng thịt nào.
Cả hội trường hơn 200 khách bỗng im lặng như một bức ảnh JPG.
Không gian tĩnh mịch đến mức tôi thậm chí tưởng như có thể nghe thấy tiếng thở dốc của Hứa Viên và Hạ Tuấn.
Hạ Tuấn cứng ngắc quay sang Hứa Viên, môi run rẩy:
"Viên Viên, món khai vị em chuẩn bị có vẻ hơi… nhiều nhỉ?"
"Ha… ha… đúng thế."
Bạn thấy sao?