Tôi nghĩ đến dáng vẻ khúm núm nịnh nọt của ta ở nhà họ Trì, thở dài : "Lâm Yên Tri, sai rồi, nếu tôi là , tôi cũng sẽ không đi đến bước đường này.""Thứ nhất, tôi nhớ thành tích của năm đó rất tốt, nếu tôi là , tôi sẽ không ở nhà họ Trì sau khi tốt nghiệp đại học, dựa vào nhà họ Trì nuôi sống, tôi sẽ dựa vào mối quan hệ và tiền bạc của nhà họ Trì để tự mình lập nghiệp.""Thứ hai, gia đình nghèo, không giáo dục như tôi, nếu tôi là , sau khi lấy Trì Nghiên Châu, tôi sẽ đi học nghi thức xã giao, học cách giao tiếp lịch sự, học cách ăn mặc thẩm mỹ, nhiều nghe nhiều ít, rất tiếc, lấy Trì Nghiên Châu đã gần hai năm, so với bảy năm trước, tôi không thấy có bất kỳ sự tiến bộ nào.""Thứ ba, tôi sẽ không dung túng cho cả gia đình lớn nhỏ nhà mình ăn bám một cách trắng trợn, không chịu học hành, nhà mẹ đẻ là chỗ dựa của , cả nhà mẹ đẻ đều như những con ký sinh trùng bám vào nhà họ Trì, mong nhà họ Trì sẽ tôn trọng như thế nào?"Nói ra những lời này có phần lo chuyện bao đồng, tại sao lại phải nhắc nhở Lâm Yên Tri? Bản thân tôi cũng không rõ , có lẽ là vì Lâm Yên Tri đứng trên bục giảng hồi đó, ta lo lắng, bất an, cố gắng hòa nhập vào một môi trường mới, cố gắng dựa vào việc học để tự mình tìm ra con đường.Sau đó lại trở thành như thế này, tôi không biết phải gì.Lâm Yên Tri buông tay đang che mặt, nước mắt trên mặt vẫn còn rõ ràng, ta nức nở, giống như người c.h.ế.t đuối thấy phao cứu sinh, ánh mắt ta dần sáng lên trong lời của tôi, ta : "Vậy thì... bây giờ tôi theo những gì , có phải vẫn còn hy vọng không?"Cô ta thật sự là hết thuốc chữa, mọi hy vọng sống sót của ta ở nhà họ Trì đều dựa vào của Trì Nghiên Châu, bây giờ ngay cả Trì Nghiên Châu cũng muốn từ bỏ ta, ta lại đi những việc lẽ ra phải từ hai năm trước, đã quá muộn rồi.Tôi ta với ánh mắt thương , coi như việc thiện tích đức cho mình, nhắc nhở ta: "Cô Trì Nghiên Châu đã liên hệ với luật sư ly hôn rồi, Lâm Yên Tri, nếu tôi là , lúc này tôi sẽ chủ đề nghị ly hôn với Trì Nghiên Châu, và Trì Nghiên Châu có thỏa thuận trước hôn nhân, biết đâu nhà họ Trì thấy biết điều như lại cảm thấy áy náy, ngược lại sẽ bồi thường cho nhiều hơn."Cô ta lắc đầu, vừa khóc vừa , tôi: "Không, Kinh Vãn Mặc, tôi và Trì Nghiên Châu vẫn còn cứu vãn , chúng tôi vẫn còn cứu vãn ." Nói xong, ta vẻ mặt hoảng hốt quay người vội vã rời đi, có lẽ là đi những nỗ lực cứu vãn cuối cùng.Tống Tống đi ra từ phía sau tôi, : "Tớ cứ tưởng cậu ghét ta."Tôi quay đầu lại, mỉm với Tống Tống: "Tớ chưa bao giờ coi ta là đối thủ."Tôi chỉ tiếc cho cuộc đời của ta, ta coi Trì Nghiên Châu là quân cờ lớn nhất để thay đổi vận mệnh, ta nắm bắt cơ hội này và cũng kết hôn với ta, ta quên mất rằng, quân cờ lớn nhất của ta phải là không ngừng nỗ lực đầu tư vào bản thân.Những lựa chọn liên tục hình thành nên cuộc đời, vận mệnh của một người là gì? Chính là kết quả cuối cùng thể hiện khi những lựa chọn mà đã đưa ra không ngừng chồng chất lên nhau.Lâm Yên Tri đổ lỗi cho gia đình về mọi thứ mà ta phải gánh chịu bây giờ, ta sai rồi, ta đi đến ngày hôm nay là bởi vì trên con đường lựa chọn của cuộc đời, mỗi bước ta đều đi sai.8Sau đó, tôi nghe vụ ly hôn của nhà họ Trì kéo dài rất lâu, vì Lâm Yên Tri cứ dây dưa không chịu ly hôn.Cãi vã ầm ĩ đến mức mất hết mặt mũi, cả giới thượng lưu đã xem trò vài lần.Sau đó, tiếng ồn ào dần lắng xuống, người ngoài cũng không biết đã giải quyết như thế nào.Một năm sau, khi tôi đính hôn, nhà họ Trì cũng đến, tôi thấy vị hôn thê bên cạnh Trì Nghiên Châu là con của một vị giám đốc quen biết, trong lĩnh vực kinh doanh chuỗi cửa hàng bánh ngọt.Hai người đứng cạnh nhau, môn đăng hộ đối.Mọi người đều vui vẻ chúc mừng Trì Nghiên Châu, tất cả mọi người đứng cùng nhau, có chung chủ đề, không còn ai lỡ lời khiến người khác chê nữa.Cũng không có ai nhắc đến Lâm Yên Tri, người đã bị chế giễu khi bước chân vào giới thượng lưu, người này biến mất hoàn toàn trong giới của chúng tôi, giống như chưa từng tồn tại.Mọi thứ đều sang trọng, tao nhã, đúng mực, khi tôi cầm ly rượu sâm panh mọi người khiêu vũ trong vườn, vị hôn phu của tôi bước đến, khoác tay lên vai tôi, hỏi một cách thân mật: "Em đang nghĩ gì ?"Tôi mỉm : "Không có gì."
Mọi chuyện lại trở về theo đúng quỹ đạo của nó !!!!
Hết
Bạn thấy sao?