16.
Hứa Tô Tô tiếp tục khóc lóc giải thích thêm ba phút nữa.
Lãnh đạo tỉnh thấy ấy khóc đến nỗi nước mắt giàn giụa, cuối cùng bảo cố vấn học tập đưa ấy ra ngoài trước.
Chỉ còn lại tôi và lãnh đạo tỉnh trong phòng.
Ông tôi bằng ánh mắt chân thành, giọng dịu dàng đầy uy lực:
“Con à, chúng tôi sẽ luôn theo dõi hình sức khỏe của con cho đến khi con xuất viện.
“Đừng sợ, hãy cho biết toàn bộ sự thật.”
Tôi vừa định mở miệng thì thấy lớp trưởng Trần Tử Thao đứng ngoài cửa phòng bệnh.
Qua lớp kính cửa, cậu ta ra hiệu “suỵt” với tôi, như muốn tôi im lặng.
Tôi lập tức hiểu ý, lại mỉm trong lòng.
Tôi khẽ vịn lấy mép giường, cố ý dùng giọng yếu ớt, với lãnh đạo:
“Thưa , ban đầu danh sách tham gia kiểm tra thể chất không phải tên con.
“Nhưng lớp trưởng đã tự ý đổi tên con vào danh sách.
“Con đã gửi bệnh án cho cố vấn học tập, ấy con giả.”
“Trước khi chạy, con cũng đã xin phép ấy cho nghỉ, ấy bảo nếu con không tham gia chạy 800 mét thì sẽ bị kỷ luật.”
“Nên con đã cố gắng tham gia, chưa chạy hết 800 mét thì ngã.
“Thưa , con vẫn chưa hoàn thành bài kiểm tra, liệu con có bị xử không ạ…?”
Lãnh đạo tỉnh thấy gương mặt đau khổ của tôi, lập tức dịu giọng trấn an:
“Thẩm Hy, con yên tâm. Chú nhất định sẽ điều tra rõ ràng chuyện này.
“Sẽ không có chuyện xử con đâu.”
Tôi nhanh chóng mở điện thoại, vào nhóm chat của lớp và lấy ra ảnh chụp màn hình.
Trong ảnh là lịch sử chỉnh sửa của bảng Excel, rõ ràng cho thấy lớp trưởng đã tự ý sửa đổi danh sách tham gia kiểm tra thể chất.
Lãnh đạo tỉnh vào, sắc mặt ngày càng nghiêm trọng:
“Một lớp trưởng mà tự ý sửa đổi danh sách kiểm tra, hoàn toàn không có kỷ luật.”
Bạn thấy sao?