Trò Chơi Nuôi Con – Chương 1

Chương 1

Trên điện thoại của tôi bỗng xuất hiện một app kỳ lạ không thể gỡ bỏ.

Khi mở ra, tôi thấy giao diện đơn giản theo phong cách chibi và một nhân vật nhỏ tóc đen co ro run rẩy trong một túp lều tồi tàn.

Ở góc phải phía trên, hai chữ “Nạp Tiền” hiện rõ mồn một, trông như đang muốn lợi dụng lòng thương cảm của người chơi để dụ dỗ họ chi tiền.

Buồn thật, đến bản thân tôi còn nuôi không nổi, lại đi nuôi cậu ta?

Chỉ thấy nhân vật nhỏ trợn trắng mắt, đá đôi chân bé tí như củ cải, trông như kiểu giây tiếp theo sẽ ngủm củ tỏi.

Thôi , đành nạp thử sáu đồng , không thể thêm nhiều hơn nữa đâu!

1.

Trên điện thoại của tôi xuất hiện một app kỳ lạ, ban đầu tôi cứ nghĩ là phần mềm độc nào đó tự tải về, sau khi thử gỡ bỏ ba bốn lần không thành công thì tôi cũng đành bỏ cuộc.

Vì tò mò, tôi bấm vào giao diện app.

Cái gì thế này, trông giống như một trò chơi nhỏ sơ sài .

Trong khung hình, một nhân vật 2D đang cố gắng đóng cánh cửa lỏng lẻo rồi dùng cành cây chặn lại.

Tuyết bên ngoài rơi dày đặc, hiệu ứng âm thanh của gió lạnh dường như muốn truyền cả cơn bão tuyết qua màn hình điện thoại.

Trên đầu nhân vật có ba dấu chấm hỏi “???” to đùng, lúc này cậu bé đang co ro trong bộ quần áo mỏng manh, xoa xoa tay rồi hà hơi ấm vào lòng bàn tay, cuối cùng cuộn tròn trong chiếc chăn rơm ở góc “giường”.

Có vẻ như cậu bé muốn vượt qua đêm nay theo cách này.

Tôi không nhịn , đưa ngón tay chạm vào đầu hình người trên màn hình.

Ban đầu tôi nghĩ sẽ không có phản ứng gì, kết quả là đôi mắt đậu đen của cậu bé mở to, trên đầu hiện ra ba dấu chấm than to tướng kèm theo dòng chữ “…Có ma.”

Cái gì , cũng giống thật đấy chứ.

Nhưng ngay sau đó, cậu bé trợn trắng mắt, co chân lên rồi ngất xỉu.

Giả vờ ngất xỉu à???

Tôi hơi chột dạ rụt tay về, muốn tìm cách nào đó để cứu cậu bé, khắp giao diện cũng chỉ thấy hai chữ “Nạp tiền” ở góc trên bên phải.

【Ting——! Nạp lần đầu 6 tệ tặng gói quà tân thủ!】

Haha, giờ đã bắt đầu dụ dỗ nạp tiền rồi à?

Tôi tuyệt đối sẽ không nạp tiền vào trò chơi! Một xu cũng không!

Nhưng ngay sau đó, tôi nghe thấy tiếng “ục ục”, là tiếng bụng của cậu bé đang kêu.

Thôi rồi, dù sao cũng chỉ có 6 tệ, nạp lần này thôi, không có lần sau đâu.

【Chúc mừng đã mở khóa gói quà tân thủ: Bánh bao x2, Chăn bông dày x1, Sách x1】

Các vật phẩm trong gói quà tân thủ tự xuất hiện trong thanh công cụ phía trên.

Tôi nhấn giữ bánh bao rồi di chuyển đến mũi cậu bé, thấy cậu bé cử , mở mắt ra.

Lại ba dấu chấm than to tướng hiện lên, thấy cậu bé sắp ngất xỉu lần nữa, tôi vội vàng đưa bánh bao vào miệng cậu.

Thế là cậu bé ngậm bánh bao, ngồi trên giường ngơ ngác.

Trong khung thoại hiện ra hai chữ, “…Mẹ?”

Trò chơi có độ tự do cao và chân thực ghê! 6 tệ này nạp không uổng chút nào.

Tôi trở mình, đột nhiên thấy không còn buồn ngủ nữa, dù ngày mai còn phải đi không thể ngăn cản trái tim trắc ẩn của tôi trỗi dậy lúc 1 giờ sáng.

Khóe miệng tôi nhếch lên, tôi chạm vào đầu cậu bé, muốn xoa đầu cậu. Nhưng thấy cậu bé ngồi dậy, nước mắt bắt đầu rơi lã chã.

Ngón tay tôi vô chạm vào dấu “???” trên đầu cậu bé, một bảng thông báo hiện lên 【Bạn có muốn đặt tên không?】

Là một người kém khoản đặt tên, ngay lập tức tôi trở nên bối rối, suy nghĩ một chút rồi nhập hai chữ “An An”.

Khởi đầu đã thê thảm như , chỉ mong cậu bé sau này bình an.

Cậu bé cầm bánh bao ăn từng miếng nhỏ, nước mắt vẫn rơi lã chã.

Tôi muốn lau nước mắt cho cậu bé, chỉ có thể chạm vào màn hình.

Ngay sau đó, giao diện hiện lên, 【Nhận Nước mắt của An An x3, có thể đổi 150 vàng, có muốn đổi không?】

Ể?? Vàng dùng để , tôi bấm “Có”.

Ngay sau đó, một giọng trong trẻo và vui tai vang lên, “Alipay đã nhận 150 tệ!”.

Âm thanh này đặc biệt rõ ràng trong đêm khuya.

Tôi đã trách nhầm app này rồi…

Tên người gửi tiền là một dãy ký tự lộn xộn, sjshhhdh, bấm vào trang cá nhân để xem không tài nào vào .

Nhưng ngoài ra thì không có gì bất thường.

Tôi xem đi xem lại thông tin giao dịch, sau khi xác nhận không có gì sai sót, tôi cảm thấy hình ảnh An An vẽ bằng những nét đơn giản càng trở nên đáng hơn.

Đúng , An An trông giống như một hình người ai đó vẽ nguệch ngoạc ra.

Những đường nét lộn xộn tạo thành mái tóc và đôi mắt vẽ bằng những vòng tròn đơn giản, những đường thẳng lởm chởm tạo nên cơ thể, tất cả những điều đó không giảm đi sự dễ thương của cậu bé.

Và không biết có phải ảo giác của tôi không, tôi cảm thấy những đường nét lộn xộn trên người An An dường như ít đi một chút.

Ồ đúng rồi, suýt quên mất, gói quà tân thủ còn những thứ khác chưa dùng đến!

Tôi lại kéo chiếc chăn bông để lên đầu An An, cậu bé bị chôn vùi trong lớp chăn bông dày rồi cuống cuồng bò ra, không nhịn mà bật thành tiếng.

Tôi thấy những đường màu đỏ đáng ngờ xuất hiện trên mặt An An, phỏng đoán rằng An An đang đỏ mặt.

An An hình như có điều muốn , trên đầu cậu bé hiện lên dấu ba chấm hồi lâu, cuối cùng từ từ hiện ra ba chữ, “Chúc ngủ ngon, mẹ.”

Nói xong, An An rúc đầu vào trong chăn, mặc kệ tôi bấm thế nào cũng không chịu bò ra nữa.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...