Trình Ương – Chương 8

8

Tôi khẽ .

“Ôn Kỳ, tôi không giống . Thứ đã vứt đi rồi, tôi sẽ không bao giờ nhặt lại.”

Ánh mắt Ôn Kỳ khẽ run lên.

Tôi tiếp:

“Đêm kỷ niệm ngày cưới, khi rằng đã chán, tôi có mặt ở đó.

“Trên đường trở về, tôi đã vứt chiếc nhẫn ấy đi rồi.

“Ôn Kỳ, không liên quan gì đến người khác. Chỉ đơn giản là — tôi không cần nữa.”

Đồng tử Ôn Kỳ co lại, như thể bị điều gì đó đánh trúng, cả người khẽ run lên.

“Ương Ương, …”

Anh nắm lấy tay tôi, cuống quýt như muốn giải thích điều gì.

Nhưng tôi đã rút tay ra.

“Ôn Kỳ, thẳng nhé, bây giờ thấy , tôi còn thấy buồn nôn.

“Vậy nên, hoặc là bây giờ ký tên, hoặc là gặp nhau ở tòa.”

Sắc mặt Ôn Kỳ trắng bệch, chỉ cố chấp lặp đi lặp lại một câu:

“Ương Ương, chúng ta không ly hôn, chúng ta không ly hôn.”

Thế , một tiếng khẩy cắt ngang lời ta.

“Tổng giám đốc Ôn, chuyện này e là không còn do quyết định nữa.”

Hạ Thâm mặc bộ vest cắt may chỉnh tề, dáng người cao thẳng, bước đến bên cạnh tôi.

Ánh mắt Ôn Kỳ thay đổi, trở nên lạnh lẽo và u ám.

“Đây là chuyện giữa tôi và Ương Ương, lấy tư cách gì mà xen vào?”

Nhưng Hạ Thâm chỉ khẽ mỉm .

“Ương Ương là thân chủ của tôi, tôi đương nhiên có tư cách.”

17

Cuối cùng, hai người vẫn lao vào đánh nhau.

Như thể mối hận đã tích tụ từ lâu, cả hai đều không hề nương tay.

Tôi lạnh lùng đứng một lúc, rồi mới bước lên can ngăn.

Lúc này, khóe môi Ôn Kỳ đã bầm tím, ánh mắt lạnh lẽo.

“Họ Hạ kia, đừng tưởng ai cũng mù, không ra đang muốn nhân lúc người ta gặp khó mà chen chân.”

Hạ Thâm khớp tay rỉ máu, tóc đen rủ trước trán, khinh khỉnh:

“Muốn chen chân cũng phải có cơ hội. Nói cho cùng, vẫn phải cảm ơn trước.”

“Anh…”

Ôn Kỳ sao có thể đấu khẩu lại một luật sư chưa từng thua kiện, huống hồ lần này cũng là người sai trước.

Thấy thế, tôi đúng lúc lên tiếng.

“Ôn Kỳ, không chịu ký, là vì tiếc của cải dưới tên mình sao?”

Ôn Kỳ khổ, ánh mắt đầy thê lương.

“Ương Ương, trong lòng em, đã sa sút đến mức này rồi sao?”

Nói xong, nhận lấy bản thỏa thuận ly hôn trong tay tôi.

Không thèm lấy một lần, liền ký tên.

“Anh sẽ không để cậu ta có cớ tiếp cận em.”

Ôn Kỳ mím môi, tôi thật sâu.

“Ương Ương, sẽ giành lại em một lần nữa.”

18

Từ ngày hôm đó, ta liền đứng đợi dưới lầu công ty tôi mỗi ngày.

Đồng nghiệp hỏi tôi: “Ương Ương, người kia là chồng cậu à? Đẹp trai thật đó!”

Giữa cơn gió lạnh, người đàn ông khoác áo măng tô xám nhạt, lặng lẽ tôi.

Tôi lắc đầu, thu ánh mắt về.

“Chồng cũ.”

Chàng trai từng tôi say đắm trong ký ức, đã sớm không còn tồn tại.

Người đàn ông bây giờ, chỉ là một bức tượng mang vẻ si vì không cam tâm.

[ – .]

Vừa chướng mắt, vừa đáng ghét.

Nhưng may mắn thay, cũng không kéo dài lâu.

Tống Ly có thai.

Khi nghe tin, Ôn Kỳ sững người, hơi thở khựng lại, tròng mắt đỏ lên.

“Phá đi! Tôi không cần đứa con của .”

Anh ép Tống Ly đến bệnh viện.

Thế , mẹ của Tống Ly – người đang mắc ung thư giai đoạn cuối – đã quỳ trước công ty van xin ta:

“Tổng giám đốc Ôn, A Ly nhà chúng tôi thể trạng yếu, rất khó mang thai, xin thương xót cho nó một lần.

“Nếu không đồng ý, tôi sẽ đập đầu c.h.ế.t ngay tại đây.”

Trong chốc lát, dư luận dậy sóng.

Nhưng rất nhanh đã bị dập xuống.

Lần tiếp theo tôi gặp lại Ôn Kỳ, là một tháng sau đó.

Anh gầy đi rất nhiều, sắc mặt tiều tụy.

Khoảnh khắc thấy tôi, đôi mắt xám xịt của như bầu trời vén mây, bỗng bừng sáng.

Nhưng ánh sáng đó lại vụt tắt ngay sau đó.

“Ương Ương, em sẽ mãi mãi không tha thứ cho nữa, phải không?”

Tôi không trả lời.

Lúc bước ra khỏi Cục Dân Chính, ánh nắng rơi trên cuốn giấy chứng nhận ly hôn màu đỏ, rực rỡ như khởi đầu của một cuộc đời mới.

“Ương Ương, xin lỗi em.”

Giọng trầm thấp của Ôn Kỳ vang lên từ phía sau.

Tôi không quay đầu lại.

19

Ngày căn nhà và cổ phần chuyển thành dãy số chín chữ số trong tài khoản của tôi.

Tống Ly cập nhật trạng thái trên mạng xã hội.

Chỉ vỏn vẹn bốn chữ:

【Như nguyện ước】

Kèm theo là ảnh kết quả siêu âm thai và giấy chứng nhận ly hôn.

Bình luận phía dưới nhanh chóng nổ ra.

【Chuyện gì ? Cô trợ lý lên chính thất rồi à?】

【Đây là kiểu “tạo phốt để nổi” mới hả?】

【Người trên chắc mới đến? Bạn thử lướt lại các bài viết cũ của chủ bài đi, đúng chuẩn điển hình ngoan gặp tổng tài.】

【Hừ, con chỉ là lời dối, chuyện với bà bầu cũng độc mồm , biết đâu người ta thật lòng thì sao?】

Dòng cuối cùng hiện “tác giả đã thích”.

Tống Ly còn cố trả lời bình luận đó:

【Vợ cũ của ấy chỉ quan tâm đến tiền, không hề hiểu ấy. Vì ly hôn với ta, ấy đã dốc gần như cả gia sản. Nhưng tôi không bận tâm, vì thứ tôi muốn, từ đầu đến cuối, chỉ là con người ấy.】

Tôi khẽ .

Sau đó dùng tài khoản chính chia sẻ lại bài viết của ta.

【Xin lỗi nhé, kết truyện bị lệch rồi. Xuất hiện người hiểu ta hơn rồi.】

Những năm nhau sâu đậm nhất, tôi từng vẽ lại câu chuyện giữa tôi và Ôn Kỳ thành một bộ truyện tranh ngắn.

Ban đầu chỉ muốn ghi lại kỷ niệm, không ngờ lại thu hút rất nhiều cư dân mạng.

Thậm chí một thiếu gia nổi tiếng trong giới giải trí cũng chia sẻ và bình luận: 【Ghen tị với thuần khiết như thế này.】

Nhất Phiến Băng Tâm

Về sau, tài khoản này dần tích lũy hơn sáu trăm nghìn người theo dõi.

Từ khi dừng đăng bài cách đây một năm, mỗi ngày đều có fan vào bình luận giục đăng tiếp.

Giờ đây như một hòn đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng, dậy sóng dư luận, khu vực bình luận nổ tung.

【Gì cơ? Cô trợ lý kia lại là người chen vào của họa sĩ mà tôi thích nhất sao?!】

【Cười c.h.ế.t mất! Nếu cái “chỉ quan tâm đến tiền” mà ta đến là chỉ việc họa sĩ cùng tổng tài của ta sống trong tầng hầm suốt những năm tháng thanh xuân đẹp nhất ấy hả…】

【Trời ơi! Chiếc bánh ngọt nhỏ của tôi trên Internet, sao lại có kết cục như ? Không chịu đâu!】

【Yêu đương đến mức như thế mà cuối cùng lại bị phản bội…】

……

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...