Trinh Tiết – Chương 7

7

Chuyện này khiến tôi càng bất lực hơn. Ban đầu tôi muốn xin nghỉ phép năm, đi du lịch giải sầu.

Ông chủ lại hỏi tôi: “Cô định đi du lịch ở đâu?”

“Vẫn chưa quyết định, xem hình cụ thể đã!”

“Cam Túc, cảm thấy thế nào?”

Cam Túc thế nào không phải mấu chốt, mà hỏi như thì có vấn đề.

“Nói cho tôi biết, muốn gì?”

“Muốn xây mấy trường tiểu học Hi Vọng ở Cam Túc, đến thăm dò một chút, về vẽ bản thiết kế. Nơi sẽ đến đều là thôn làng miền núi, cách xa thành phố ồn ào náo nhiệt, rất thích hợp để nghỉ ngơi. Hơn nữa còn là chuyến đi có trả phí, không cần xin nghỉ phép. Tôi cho nửa tháng!”

Cứ như thế, hành trình của tôi đã quyết định một cách khó hiểu.

Ngày lên máy bay, của Chu Kỳ Xuyên gửi cho tôi một tin nhắn: [Lão Chu uống rượu đến nhập viện, thật sự không đến thăm cậu ấy sao?]

Tôi xóa tin nhắn và tắt điện thoại, nhắm mắt lại và thả lỏng bản thân.

Đàn ông, hay những những đại loại như , tôi không thể để họ kéo tôi xuống.

17

Từ Cam Túc trở về mới biết Chu Kỳ Xuyên xảy ra chuyện.

Nửa tháng nay, da tôi sạm đi và tôi cũng gầy hơn. Nhưng ra ngoài dạo một vòng, tôi cảm thấy bình tĩnh hơn nhiều.

Không thể không Đại Tây Bắc nước tôi, sự thô kệch và phóng khoáng của nó khá dễ chịu.

Ngày đầu tiên trở về, tôi đã ngủ một giấc thật ngon.

Ngày hôm sau cho tôi biết, Chu Kỳ Xuyên bị tạm giam.

“Chuyện gì xảy ra?”

“Cưỡng hiếp!”

“Cái gì?”

Tôi hơi mơ hồ. Hai chữ này tôi chỉ thấy trên tin tức, hình như là thứ gì đó cách tôi rất xa. Nhưng bây giờ lại có liên quan tới Chu Kỳ Xuyên.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Bạn tôi thở dài: “Không biết Chu Kỳ Xuyên nghĩ như thế nào! Sau khi cậu từ chối lời cầu hôn của hắn, Lý Duy Nhất vẫn quấn lấy hắn, hai người liền mơ hồ ở bên nhau. Sau đó Chu Kỳ Xuyên dẫn Lý Duy Nhất đi phòng, cũng không biết xảy ra chuyện gì, hắn đánh Lý Duy Nhất. Lý Duy Nhất liền liên lạc với cha ta, cha ta báo cảnh sát, rằng Chu Kỳ Xuyên cưỡng hiếp.”

“Còn Lý Duy Nhất thì sao? Cô ta gì?”

Bạn tôi thở dài: “Chủ yếu là khẩu cung của ta. Lúc cảnh sát hỏi ta có tự nguyện hay không, ta lắc đầu.”

Cộng thêm cái hợp đồng bao nuôi mà Chu Kỳ Xuyên đã ký, cha mẹ Lý Duy Nhất là Chu Kỳ Xuyên lừa gạt, dụ dỗ, cuối cùng là cưỡng h.i.ế.p Lý Duy Nhất.

Cùng ngày Chu Kỳ Xuyên đã bị tạm giam.

“Chuyện này rất khó giải quyết, cha mẹ Lý Duy Nhất không chấp nhận hòa giải, chỉ muốn Chu Kỳ Xuyên ngồi tù. Thật ra cũng có thể hiểu , con người ta nuôi mười chín năm, không đương chân chính mà đã bị người ta bao nuôi, bị người ta ngủ, còn bị người ta đánh, ai mà chịu nổi?”

“Đào Tử, cậu có muốn đến trại tạm giam thăm Chu Kỳ Xuyên không?”

Tôi lắc đầu.

Những chuyện này, tôi nghe thì nghe thôi, có quan hệ gì tới tôi đâu?

18

Thế , không rõ vì lý do gì mà Lý Duy Nhất lại tìm đến tôi.

Đến cổng khu dân cư, có người cầm một chai chất lỏng lạ và ném vào tôi.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh.

Tôi chỉ kịp giơ tay lên để chặn nó lại. Bác sĩ Lương đột nhiên chạy tới, ôm chặt tôi vào lòng và dùng lưng chặn chai nhựa lại.

Trong lòng tôi căng thẳng, cuống cuồng đưa tay muốn sờ lưng , đã bị Bác sĩ Lương đè lại.

“Không có việc gì!”

Anh cởi áo khoác ra ngửi: “Chỉ là nước bình thường thôi.”

Lý Duy Nhất khẩy: “Cái gì? Chị sợ tôi tạt axit sao? Tôi nghĩ chị bình tĩnh lắm, hóa ra chị cũng sẽ chột dạ!”

Tôi lấy điện thoại ra: “Tôi có chột dạ hay không không biết, chắc chắn sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật!”

“Chị muốn gì? Tôi chỉ hắt nước khoáng mà thôi!”

“Thì sao? Cô vẫn sẽ bị giam giữ vì tội sự.”

“Chị dám!”

“Lý Duy Nhất, có phải vì bọn Chu Kỳ Xuyên coi là trẻ con, thật sự cảm thấy mình là trẻ con không?”

“Câm miệng!” Cô ta hét lên một cách điên cuồng, sau đó ngồi xổm trên mặt đất và khóc: “Tôi thích ấy như , tôi cho ấy lần đầu tiên của mình. Vì sao ấy lại đối xử với tôi như ? Anh ấy dựa vào cái gì chị sạch sẽ hơn tôi nhiều? Lúc tôi ở cùng ấy là lần đầu tiên!”

Đôi tay buông thõng của tôi từ từ nắm chặt lại rồi thả ra.

Quên chuyện đó đi.

Tôi đi về phía Lý Duy Nhất.

Bác sĩ Lương giữ chặt tôi.

Tôi mỉm với : “Không có việc gì!”

Anh chần chừ hai giây, buông tôi ra, vẫn đi theo phía sau tôi. Điều này khiến lòng tôi cảm thấy ấm áp.

Tôi từ trên cao xuống Lý Duy Nhất: “Tôi ngủ với ta cùng một chỗ cũng là lần đầu tiên!”

Tiếng khóc của Lý Duy Nhất dừng lại. Cô ta ngẩng lên tôi: “Nhưng mà…”

“Tôi không thấy máu, có không?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...