14
Ngày hội thể thao sắp diễn ra, cả lớp cùng nhau tập luyện cho thật tốt, giờ thể dục cũng bắt đầu chạy bộ nghiêm túc.
Nhưng Thẩm Manh Manh vẫn luôn xin nghỉ ốm, chỉ đứng ngoài quan sát. Không hiểu sao lại có người đồn ta đang mang bầu.
Có mấy thằng lắm miệng còn thêm thắt là Thẩm Manh Manh rất thoáng, lúc chị ta vào nhà nghỉ với đại ca thì những thằng khác đứng ngoài coi tivi.
Tin đồn càng nhiều, các thầy bắt đầu gọi Thẩm Manh Manh lên việc.
Cuối tuần đó, Thẩm Manh Manh không về nhà, lấy cớ là đi chơi nhà học, khi gặp lại thì cả người chị ta lại gầy đi nhiều hơn, trông ốm yếu vô cùng.
Tôi cũng không còn để tâm đến chị ta nữa vì đang bận ôn thi.
Thi xong thì đến ngày họp phụ huynh.
Tôi vẫn vững vàng ngôi nhất khối, còn Thẩm Manh Manh thì xếp hạng ngoài 400 của khối.
Bố mẹ tranh nhau mãi mới quyết định ai sẽ đi họp phụ huynh cho tôi, cuối cùng mẹ thắng.
Trong buổi họp phụ huynh, mẹ tôi các giáo khen ngợi rất nhiều, còn lấy tôi ra hình mẫu, các vị phụ huynh cũng lần lượt tới hỏi kinh nghiệm của mẹ tôi.
Cuối cùng, tôi tới lớp Thẩm Manh Manh để phát biểu, bố tôi ngồi ở hàng ghế cuối cùng với vẻ mặt buồn buồn, lúc thấy tôi, ánh mắt ông lại sáng lên, ông rất tự hào với những phụ huynh khác rằng đây là con ông.
Thẩm Manh Manh tôi, ánh mắt đầy sự hận thù.
Ghen tị sao? Cứ ghen tị đi, đây là lần cuối cùng thấy bóng lưng của tôi.
Sau cuộc họp phụ huynh, bố mẹ tôi mời vào phòng hiệu trưởng, không biết bên trong họ gì, ra ngoài, sắc mặt của cha mẹ rất tệ.
Về nhà rồi, bố tôi mới thống khổ : "Con muốn thôi học hay thi lại? Con tự chọn đi!"
Mẹ tôi ở bên cạnh thở dài: "Thi lại à, Thẩm Manh Manh, bố mẹ cũng không mong con thi vào trường đại học danh tiếng, con tự thấy mình như thế nào? Con đã gì ở trường thế?"
Thẩm Manh Manh tôi đầy hằn học.
Tôi ngồi trên ghế sofa ăn táo, nhe hàm răng trắng.
Tôi chỉ vô với giáo viên một câu: "Thưa , dạo này có phụ huynh phản ánh là môi trường học tập trong trường có vấn đề."
Vì để ngăn không cho những nhân tài như tôi bị các trường khác đào đi nên trường bắt đầu thanh lọc lại môi trường.
Thẩm Manh Manh chọn cách chuyển trường, chị ta không chuyện nhục nhã như việc thi lại.
Ngày chuyển trường, mẹ tôi đến trường để thủ tục bị đại ca chặn lại: "Dì ơi, sau này cháu nhất định sẽ cùng Manh Manh học tập thật tốt, dì đừng chuyển ấy đi."
Lúc này, chuyện Thẩm Manh Manh sớm, thai mới bị tiết lộ.
Mẹ tôi tức giận, t/át Thẩm Manh Manh một cái, thế đại ca lại che chở cho ta: "Dì ơi, có chuyện gì thì đừng trách ấy, hãy trút lên người cháu này."
Thẩm Manh Manh cũng vì thế mà cảm , chị ta và đại ca trực tiếp bỏ đi.
Mẹ tôi tức đến ngất lịm, bố tôi vội vàng từ công ty về chăm sóc mẹ, ông thở dài: "Quả nhiên không phải con ruột, bao nhiêu cảm cũng không giữ nổi."
Bạn thấy sao?