Trẻ Khóc Được Nhận [...] – Chương 10

10

Dưới sự ý của mọi người, tôi bước đến trước mặt giáo viên, lấy lại bài thi của mình, mở ra cho mọi người cùng xem.

"Những đề bài này vốn không khó, ba bài toán lớn cuối cùng xuất hiện ở tập huấn cuối kỳ Hoàng Cương, bộ thứ ba, thứ năm, thứ tám."

"Đoạn văn đọc hiểu trong phần tiếng Anh là từng xuất hiện ở trang bốn mươi tám của sách tham khảo《Luận văn và kiến thức bổ sung về thơ văn》 do nhà trường phát."

"Bài văn tiếng Anh, giáo viên đã từng cho chúng con đọc bài mẫu, còn cầu con lên bục viết chính tả một số từ."

Chỉ có những kiến thức thực sự học vào thì không ai có thể lấy đi .

Các giáo viên xem trong vở bài tập mà tôi , quả nhiên tìm thấy đề bài, gật đầu.

Giáo viên tiếng Anh cũng đồng : "Đúng , tôi đã giảng một bài văn tương tự, hồi đó Hi Hi tôi gọi lên viết chính tả."

Thấy mọi người bắt đầu tin tôi, Thẩm Manh Manh không thể ngồi yên, hét lớn: "Cho dù em đã những bài toán đó thì sao? Ai có thể đạt điểm tuyệt đối trong kỳ thi, chắc chắn là em đã ăn trộm đề trước."

Lộ đề là một chuyện rất lớn, bởi vì toàn bộ giáo viên giám sát coi thi phát đề đều là giáo viên của trường khác.

Các giáo viên liên tục cho biết bài thi chưa từng rời khỏi người mình, không thể bảo đảm có thể giám sát mọi lúc mọi nơi hay không.

Thẩm Manh Manh đắc ý tôi, chứng cứ lộ đề không thể tự chứng minh .

Tôi khẽ nhếch môi, tiện tay cất đi bài thi, thẳng vào giáo viên giám thị chân thành: "Để chứng minh cho sự trong sạch của cả hai bên, mong các thầy có mặt tại đây ra đề mới cho chúng con ngay bây giờ."

Tiền lệ như cũng có trước đây.

Sắc mặt Thẩm Manh Manh hơi khó coi, thấy sự tự tin của tôi, ta do dự một lúc rồi cũng gật đầu.

Cũng phải thôi, lần nào cũng nhường vị trí đầu tiên cho ta cho ta có cảm giác nhầm tưởng mình đỉnh thật sự rồi.

……

Trong phòng việc vang lên tiếng bút sột soạt.

Thẩm Manh Manh viết rất nhanh, nét chữ rất đẹp, đáp án trên phiếu trả lời tô vào ô ngay ngắn.

Còn tôi ung dung viết chậm rãi, thỉnh thoảng còn tính toán trên một mảnh giấy nháp.

Không lâu sau, Thẩm Manh Manh viết xong bài thi, đắc ý quay lại bố mẹ tôi.

Bố mẹ tôi cũng mỉm ngầm hiểu, khi sang tôi thì lại cau mày.

Sau đó thì tôi cũng nộp bài thi xong, các giáo viên bắt đầu chấm bài.

Khi chấm bài thi của Thẩm Manh Manh, các giáo viên chấm rất nhanh.

Nhưng khi chấm bài thi của tôi, tốc độ chậm hẳn xuống và còn hơi cau mày.

Thẩm Manh Manh hả hê: "Em , bây giờ có nhiều phóng viên báo chí như , nhà trường cũng không bênh vực em nữa rồi, em chắc chắn sẽ bị đuổi học."

Tôi xoa xoa cổ tay, thuận miệng : "Vậy thì bố mẹ chắc sẽ rất buồn."

Thẩm Manh Manh ra vẻ nghiêm túc với tôi: "Đều biết bố mẹ sẽ buồn, sao em còn gian lận? Em , lòng ham hư vinh như không đâu, chỉ có tự cố gắng mới giành giải nhất thực sự thuộc về mình."

Nhìn nụ ngọt ngào hiện giờ của ta, cũng không biết một lát nữa ta có còn ngọt ngào như nữa không.

Sau khi các thầy chấm xong bài thi rồi trao đổi, bắt đầu công bố kết quả.

"Học sinh Thẩm Manh Manh, tổng điểm bảy môn thi là 351 điểm."

"Học sinh Thẩm Hi Hi, tổng điểm bảy môn thi là 749 điểm, trừ một điểm sửa chữa bài thi."

Ngay lập tức, cả phòng việc im ắng lạ thường.

Phóng viên là người đầu tiên kịp phản ứng, các ống kính máy quay lập tức chĩa vào mặt Thẩm Manh Manh: "Thưa học Thẩm Manh Manh, tại sao lại vu oan cho em mình gian lận? Điểm số đứng đầu trường suốt bao năm qua, phải chăng là do gian lận? Bạn đã thế nào để không bị phát hiện?"

Lúc này, Thẩm Manh Manh vẫn chưa hết cứng đầu, lớn tiếng hét rằng tôi gian lận.

Đáng tiếc là không một ai tin lời ta nữa.

Không những thế, lời lỡ miệng của ta còn ứng nghiệm, hiệu trưởng vì để xoa dịu áp lực dư luận nên đã thẳng tay đuổi học ta.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...