Tránh Xa Nam Phụ [...] – Chương 6

6

Phùng Tĩnh Trạch theo bóng lưng của ta, day day trán, không đuổi theo. 

Anh chiếc vali tôi kéo bên cạnh, hỏi: 

“Em gì đây?” 

Tôi bình thản trả lời: 

“Ở bệnh viện tôi đã muốn chia tay rồi. Tôi sẽ dọn về nhà mình.” 

Nói xong, tôi bước ra cửa. 

Anh nắm lấy tay tôi, giọng pha chút giận dữ: 

“Tôi đã đừng giỡn về chuyện này. Ngay cả khi giận dỗi cũng phải có giới hạn!” 

Tôi mỉa mai: 

“Ai thèm với chứ!” 

“Tốt! Tốt lắm!” Anh giận đến mức không gì, gằn giọng: “Đi rồi thì đừng quay lại nữa! Tôi đã cho em cơ hội, là em không cần! Sau này đừng hối hận!” 

Tôi quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo, một câu chốt lại: 

“Điều tôi hối hận nhất chính là đã từng ở bên !” 

Nói xong, tôi không ngoảnh lại, bước thẳng ra ngoài. 

Tôi chuyển về căn biệt thự nơi từng sống với cha mẹ. 

Đi lại nhiều lần trong căn nhà, ký ức tràn ngập những ngày tháng hạnh phúc khi cha mẹ còn sống ùa về. 

Nỗi ân hận và căm ghét ngập tràn trong tâm trí tôi. 

Tôi hận chính mình vì sao không tỉnh ngộ sớm hơn. 

Tôi hận tác giả đã chọn tôi để một vai pháo hôi. 

Để tôi có thể trở thành công cụ hoàn hảo giúp đỡ Phùng Tĩnh Trạch, cha mẹ tôi đã trở thành vật hi sinh. 

Dưới ngòi bút của tác giả, cái c.h.ế.t của họ chỉ gói gọn trong một câu nhẹ bẫng: “Tai nạn giao thông.” 

Điều đó khiến tôi khó lòng không đổ lỗi cho mọi thứ. 

Tôi muốn trả thù. 

Trả thù tất cả những kẻ đã khiến tôi rơi vào hoàn cảnh này. 

Trả thù cả tác giả, kẻ đã khiến gia đình tôi tan nát. 

Thế giới này xoay quanh nam nữ chính đúng không? 

Mọi thứ trong thế giới này đều phục vụ cho họ đúng không? 

Chúng tôi, tất cả những người khác, chỉ là những viên đá lót đường giúp họ tiến xa hơn trong của mình đúng không? 

Cuối cùng họ sẽ có cái kết viên mãn, hạnh phúc đúng không? 

Tôi quyết hủy cốt truyện này. 

Là nữ chính, Dư Miểu Miểu kiêu ngạo, ngang ngược, dựa vào gia thế mà ức h.i.ế.p người khác, thậm chí còn có lịch sử bắt nạt học khi đi học. 

Còn Chu Niên Vọng, con ngoài giá thú, từ nhỏ đã bị mẹ ruột – một kẻ chen chân vào gia đình người khác – tẩy não, rằng con cả nhà họ Chu không xứng người thừa kế, mọi thứ của nhà họ Chu đều nên thuộc về ta. 

Để tranh đoạt gia sản, ta dùng mọi thủ đoạn, thậm chí người bắt cóc chị cùng cha khác mẹ, khiến ấy chịu đủ mọi hành hạ, tinh thần suy sụp hoàn toàn. Cuối cùng nhà họ Chu không còn ai thừa kế, buộc phải cầu xin ta – một đứa con ngoài giá thú – trở về tiếp quản gia tộc. 

Hai con người với tam quan méo mó như thế, lại chọn nam nữ chính, cuối cùng còn có hạnh phúc viên mãn? 

Họ xứng đáng sao? 

Nghĩ đến đây, tôi không thể không cho rằng tác giả của cuốn tiểu thuyết này chắc chắn cũng không phải người bình thường. 

Cứ coi như tôi đang trút giận vì cái c.h.ế.t của cha mẹ đi, khi tôi còn tồn tại, hai người họ đừng mong có một kết cục tốt đẹp. 

Những nam nữ chính như thế, nên đưa đến nơi họ đáng phải đến, học lại cách người. 

9

Tôi nhớ lại nội dung bản tóm tắt, ở giai đoạn này, nam nữ chính đã ly hôn, nữ chính tìm đến nam phụ và còn dọn vào ở trong nhà ta. 

Nam chính thì ghen tuông điên cuồng, vì hiện tại chưa nắm gia sản nhà họ Chu, ta không có cách nào đối đầu với nam phụ. 

Trong cơn tức giận, tham vọng chiếm quyền của nam chính trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết. Anh ta bắt đầu liên hệ với xã hội đen để bắt cóc cả nhà họ Chu. 

Không ổn! 

Thời điểm này, cả nhà họ Chu có lẽ sắp gặp nguy hiểm. 

Tôi lập tức sử dụng sức mạnh của tiền bạc, trả lương cao để thám tử tư và vệ sĩ, theo sát bảo vệ cả nhà họ Chu suốt 24 giờ. 

Đến ngày cả bị bọn xã hội đen bắt cóc, vệ sĩ của tôi đã ra tay, thành công ngăn chặn nguy hiểm. 

Cô cả nhà họ Chu là một người thông minh, khi biết vệ sĩ là người của tôi, ấy đã hẹn gặp tôi để bày tỏ lòng biết ơn. 

Nhưng con người vốn có tính nghi ngờ, không ai giúp đỡ mà không có lý do. 

Đối mặt với sự thắc mắc của ấy, tôi kể rõ về mối quan hệ rắc rối giữa tôi, Phùng Tĩnh Trạch và Dư Miểu Miểu. 

Tôi với ấy rằng, Chu Niên Vọng là chồng cũ của Dư Miểu Miểu, ta đến điên cuồng, lại thêm tính nhỏ nhen, thù dai. 

Nếu sau này ta nắm quyền lực, và biết chuyện giữa tôi và Dư Miểu Miểu có hiềm khích, chắc chắn ta sẽ giúp ta trả thù tôi. 

“Tôi không muốn người này thành công.” 

Cô cả tin vào lời tôi, cuối cùng mới thật lòng hạ cảnh giác, còn rằng ấy nợ tôi một ân . Sau này nếu tôi cần giúp đỡ, chỉ cần mở lời, ấy nhất định sẽ dốc toàn lực hỗ trợ. 

Chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ, thậm chí còn nhận nhau

Trải qua những thủ đoạn bẩn thỉu của Chu Niên Vọng, cả nhà họ Chu cuối cùng cũng không còn bận tâm đến thể diện của cha và ông nội, bắt đầu mạnh mẽ ra tay xử lý cậu em trai cùng cha khác mẹ đầy tham vọng này. 

Cô ấy không giống Chu Niên Vọng, chỉ biết dùng những thủ đoạn đen tối. Cô ấy quang minh chính đại thu thập chứng cứ phạm pháp của ta, dùng cách chính đáng để đưa hắn ra trước pháp luật. 

Chỉ trong vòng một tháng, Chu Niên Vọng – nam chính của câu chuyện – đã bị tống vào tù. 

Với hàng loạt tội danh chồng chất, hắn bị tuyên án tù chung thân. 

Cốt truyện chính đã hoàn toàn bị hủy.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...