Tránh Xa Nam Phụ [...] – Chương 10

10

Tác giả của tiểu thuyết gốc rất coi trọng sự trong sạch của nam nữ chính. Tuy họ điên cuồng, đều là mối quan hệ duy nhất của nhau. 

Trong nguyên tác, dù Dư Miểu Miểu dọn vào nhà Phùng Tĩnh Trạch, hai người họ chưa từng xảy ra quan hệ. 

Cô ta vẫn giữ gìn bản thân vì nam chính, và mối quan hệ giữa họ chưa bao giờ thực sự kết thúc. Dù đã ly hôn, họ vẫn quấn quýt không dứt. 

Cô ta luôn bị nam chính chặn lại, rồi dưới sự cưỡng ép của hắn, nửa chống nửa chịu mà xảy ra đủ chuyện, vừa khóc vừa cầu xin tha thứ. 

Tóm lại, ta vẫn luôn giữ sự trung trinh cả về thể xác lẫn tinh thần đối với nam chính. 

Nam chính mới ngồi tù một tháng, điều đó có nghĩa là, đứa con của ta chắc chắn thụ thai vào một tháng trước. 

Nhưng, sinh nhật của Phùng Tĩnh Trạch cũng đã qua gần một tháng. 

Nếu Dư Miểu Miểu nhất quyết khăng khăng rằng đứa bé là của Phùng Tĩnh Trạch, thì cũng khó mà phân biệt thật giả ngay lúc này. 

Dù sao, những chuyện đó cũng không liên quan gì đến tôi. 

Sau khi hoàn tất việc chuyển nhà trong vài ngày tới, tôi dự định sẽ đi du lịch. 

Tôi muốn ngắm cực quang. 

Đây là ước mơ tôi đã có từ lâu, mãi chưa thực hiện

Ngày khởi hành, tôi đến sân bay, chuẩn bị qua cửa an ninh, thì Phùng Tĩnh Trạch bất ngờ lao đến kéo tôi lại. 

“Em định đi đâu?” Giọng ta hoảng loạn. 

“Anh đang theo dõi tôi?” Tôi hỏi ngược lại. 

“Thích Nhan, ngày nào cũng nhớ em, điên cuồng nhớ đến phát điên. Anh muốn thấy em. Đúng , thời gian qua, ngày nào cũng lén đi theo em. Nhưng không gì cả, không dám quấy rầy em, chỉ là muốn em thôi.” 

“Anh buông tôi ra, nếu không tôi báo cảnh sát.” Tôi với giọng nghiêm khắc. 

Phùng Tĩnh Trạch buộc phải buông tay, giọng ta mang theo sự cầu khẩn: 

“Có thể cho biết, em định đi đâu không?” 

“Đi ngắm cực quang.” 

Sắc mặt ta trở nên cay đắng: 

“Em định đi một mình sao?” 

Trước đây, tôi rất muốn ngắm cực quang một lần, và Phùng Tĩnh Trạch từng hứa rằng, sau khi chúng tôi kết hôn, sẽ đi hưởng tuần trăng mật ở đó. 

Tôi mỉm nhạt nhẽo: 

“Đợi mệt mỏi quá rồi, tôi nhận ra rằng, mình cũng có thể tự đi một mình.” 

14 

Sau khi đi du lịch một vòng lớn, tôi đã trở về sau hơn một tháng. 

Vừa trở về, tôi đã thấy tin tức liên quan đến Dư Miểu Miểu. 

Cô ta đã nhảy lầu, không chết, chỉ bị thương ở chân, từ giờ trở đi phải đi khập khiễng. 

Đứa con cũng không giữ

Sau khi biết tôi đã trở về, Phùng Tĩnh Trạch lập tức gọi điện cho tôi. 

Trong giọng điệu tự mãn của ta, còn mang ý muốn “khoe chiến công”. 

Nhưng tôi lại nghe mà cảm thấy sởn gai ốc. 

Từ những lời kể của Phùng Tĩnh Trạch, tôi hiểu toàn bộ sự việc. 

Hóa ra, ta đã biết từ lâu rằng đứa con không phải của mình. 

Theo lời ta: 

“Dù có say đến đâu, tôi vẫn rõ ràng mình đã gì hay chưa.” 

Anh ta , mình chưa từng chạm vào Dư Miểu Miểu. 

Cô ta chỉ muốn biến thành kẻ ngốc, muốn nuôi con thay Chu Niên Vọng. 

Khi đến đây, giọng Phùng Tĩnh Trạch đầy vẻ căm phẫn, hoàn toàn không còn chút nào sự thương dành cho Dư Miểu Miểu như trước đây. 

“Thích Nhan, đã lầm ta. Em đúng, ta hoàn toàn không phải là đơn thuần, đáng gì cả. Cô ta chỉ là một người phụ nữ độc ác.” 

Phùng Tĩnh Trạch kể rằng, lúc đầu, khi nghe tôi Dư Miểu Miểu cố ý kéo tôi xuống nước, không tin. Nhưng sau đó lại bắt đầu nghi ngờ. 

Anh đã kiểm tra camera trên chiếc thuyền mà chúng tôi từng ngồi hôm đó. 

Camera thực sự ghi lại đoạn hội thoại giữa tôi và Dư Miểu Miểu trước khi rơi xuống nước. Những lời đe dọa của ta đối với tôi rất rõ ràng. 

Phùng Tĩnh Trạch sốc nặng. Người em từng nghĩ là thuần khiết, hóa ra lại có một bộ mặt mà chưa từng thấy. 

“Anh đã đối xử tốt với ta như , thế mà ta lại cố hoại mối quan hệ của chúng ta, cố ý bắt nạt em, khiến em không còn muốn mặt nữa.” 

Phùng Tĩnh Trạch rằng, bắt đầu trả thù Dư Miểu Miểu. 

Anh đoạt một hợp đồng lớn của gia đình ta, khiến cha ta rơi vào trạng thiếu hụt tài chính. 

Dưới sự kích của , một loạt các công ty cùng ngành của nhà họ Dư đã ào ạt tấn công, chia cắt thị trường mà không chừa đường lui. 

Nhà họ Dư rơi vào khủng hoảng kinh tế lớn, gần như sụp đổ. 

Dư Miểu Miểu đến cầu xin sự giúp đỡ của Phùng Tĩnh Trạch, lại bị nhục mạ thậm tệ và đuổi thẳng ra khỏi cửa. 

Cô ta dùng cách nhảy lầu để uy hiếp, từ đầu đến cuối, Phùng Tĩnh Trạch hoàn toàn không xuất hiện. 

Kết quả, ta mất con, lại còn trở thành người tàn tật. 

“Thích Nhan, em ghét Dư Miểu Miểu, đã trừng ta rồi. Sau này, giữa chúng ta sẽ không còn bất kỳ trở ngại nào nữa. Em cho thêm một cơ hội, không?” 

Trong điện thoại, giọng ta đầy vẻ si

Nhưng tôi lại cảm thấy lạnh cả sống lưng. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...