Tôi và Dư Miểu Miểu cùng rơi xuống nước, Phùng Tĩnh Trạch lập tức lao đến cứu Dư Miểu Miểu. Anh thậm chí hoảng loạn đến mức quên không nhìn tôi lấy một cái. Tôi hôn mê suốt ba ngày, trong đầu đột nhiên xuất hiện nội dung một cuốn tiểu thuyết chưa hoàn thành. Hóa ra, Phùng Tĩnh Trạch là nam phụ si tình. Tôi là cứu rỗi của anh, chỉ là công cụ để giúp anh bước ra khỏi vực thẳm. Nhưng sau khi tỉnh lại từ cơn hôn mê, tôi có được năng lực thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện. Phùng Tĩnh Trạch dần nhạt nhòa trong ký ức của tôi, anh không còn dễ dàng thao túng cảm xúc của tôi nữa. Tôi bắt đầu rời xa người đàn ông si tình này.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?