Tránh Ra Cho Chị [...] – Chương 34

Giờ đây ta đứng bên cạnh Phó Trầm, chỉ biết lúng túng những nhân vật nổi tiếng đang chào hỏi Giang Dao.

Thỉnh thoảng sẽ có người ta bằng ánh mắt khinh thường, rồi chỉ chỉ trỏ trỏ ta.

Cô ta đứng ở đó, xấu hổ đến mức mắt nhanh chóng ngấn lệ.

Ở một bên khác, thấy nhiều khách hàng quan trọng như đang chào hỏi Giang Dao, cổ họng Phó Trầm khẽ .

Hắn im lặng Giang Dao tỏa sáng, hai tay nắm chặt ở bên hông.

Đúng lúc này, một bóng người đi đến trước mặt Giang Dao.

“Dao Dao.”

Hàn Đồng đứng trước mặt Giang Dao, lắp bắp : “Em, hôm nay em đẹp lắm.”

Hôm nay ấy hoàn toàn khác hẳn với ngày thường ở trường, ấy mặc một bộ lễ phục đuôi tôm màu đen may vừa người điểm kim cương, mái tóc đen mềm mại rủ trước trán, lộ ra đôi mắt đẹp khi không đeo kính.

Nhìn thấy Hàn Đồng, mặt Giang Dao lập tức đỏ lên.

Cô ấy cũng lắp bắp : “Cảm, cảm ơn, cũng .”

Xung quanh vang lên những tiếng thì thầm to nhỏ:

“Là thiếu gia của tập đoàn Hàn thị.”

“Nghe gần đây thiếu gia Hàn Đồng mới chuyển đến trường A, cứ tưởng là tin đồn, không ngờ rằng lại là sự thật.”

Tôi giật mình.

Không ngờ xuất thân của Hàn Đồng lại lợi như .

Vốn dĩ tôi chỉ cho rằng, ấy có địa vị tương tự với Giang Dao.

Không ngờ sau lưng ấy lại là Hàn thị, thế lực không thua kém gì Lục thị.

Giang Dao rỏ ràng cũng bất ngờ, ấy ngẩng đầu Hàn Đồng, Hàn Đồng vội vàng giải thích với ấy:

“Anh, không phải cố ý giấu em đâu, chỉ sợ đến lúc đó em sẽ không cho phép người học cùng với em nữa. Em, em tin đi. Đừng, đừng vì chuyện này mà không để ý đến nữa.”

Môi chàng trai mím chặt như thể sợ hãi bị bỏ rơi.

Ánh mắt Giang Dao cũng tràn đầy mong đợi.

Giữa những tiếng kinh ngạc “Trời ơi” ở xung quanh, tôi đột nhiên nhạy bén mà bắt một ánh không ổn.

Nhìn theo hướng đó, chỉ thấy vẻ mặt của Phó Trầm gần như tái xanh.

Hắn mím môi, hất tay Tô Tinh Tinh ra.

Hắn đen mặt đi thẳng đến trước mặt của Giang Dao.

“Giang Dao.”

Hắn thấp giọng : “Chúng ta chuyện đi.”

17

Giang Dao cau mày, khuôn mặt tái nhợt của Tô Tinh Tinh.

“Nói cái gì?”

Giang Dao cau mày, hất tay hắn ra: “Có chuyện gì thì cứ ở đây đi.”

Nhìn thấy dáng vẻ này của Giang Dao, Phó Trầm cau chặt mày.

Vốn dĩ hắn không phải là người tốt tính, thậm chí ngay cả khi theo đuổi Tô Tinh Tinh, hắn cũng không thể kìm nén tính nóng nảy của mình.

Huống hồ là Giang Dao, trước đây chưa bao giờ phản kháng lại hắn.

Nhìn thấy ánh mắt của những người xung quanh, hắn hít một hơi thật sâu, tiếp tục

“Tôi thừa nhận, tôi không thể chịu khi thấy em với người đàn ông khác bên nhau. Trong khoảng thời gian này, thấy em vì tôi mà trở nên tốt đẹp hơn, vốn dĩ tôi cho rằng em lại đang giở trò như cũ, nên tôi mới không thèm để ý. Nhưng không biết từ khi nào, thấy em và Hàn Đồng càng ngày càng thân thiết, trong lòng tôi lại cảm thấy rất khó chịu.”

“Em thắng rồi.” Hắn thấp giọng : “Tôi thực sự, không thể em bên người đàn ông khác như thế này .”

Bầu không khí im lặng một lúc.

Tôi thấy Hàn Đồng đứng bất tại chỗ, ở một bên khác, Tô Tinh Tinh trợn to mắt không thể tin .

Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Giang Dao, khóe miệng của Phó Trầm dần dần nhếch lên.

Hắn dịu giọng, nhẹ nhàng với Giang Dao: 

“Dao Dao, trước đây là do tôi không hiểu rõ cảm của mình, sau này em…”

“Không, sau này tôi như thế nào thì có liên quan gì đến ?” Giang Dao ngắt lời hắn.

Lúc này ấy dường như mới tỉnh táo lại, nhanh chóng lùi về sau vài bước. Cô ấy lớn: “Tôi nghe không hiểu những gì mà , việc thích tôi thì có liên quan gì đến tôi chứ?”

“Đừng có mạnh miệng nữa.” Phó Trầm nhếch miệng : “Nếu như em không còn cảm với tôi, thì tại sao hôm nay lại ăn mặc như đến bữa tiệc sinh nhật của tôi?”

Hắn dừng lại một chút rồi tiếp tục : “Hơn nữa, tôi cũng biết rõ, những lời mà trước đây em về tôi, đều là do bắt chước Tinh Tinh. Cho nên, tôi sẽ không tức giận em đâu”

Đầu óc của những người này có vấn đề rồi sao?

Đối tốt với hắn thì là đeo bám, mà đối xử tệ với hắn thì là thu hút sự ý?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...