Tránh Ra Cho Chị [...] – Chương 16

Tôi kể lại mọi chuyện xảy ra ở trường cho cha nghe. Giọng cha sau khi nghe xong trầm hẳn, mang thêm vài phần nặng nề: 

"Không ngờ nó lại kiêu ngạo đến thế, ngay cả con cũng không để vào mắt. Dù sao thỏa thuận giúp đỡ cũng sắp đến hạn rồi, từ giờ cha sẽ không quan tâm đến nó nữa. Kệ nó đi."

Trong nguyên tác, vì nể tôi, cha mới để tâm đến Tạ Thụy. Hắn lại còn trung thực và đáng tin, nên sau khi Tạ Thụy lên đại học, ông đã bồi dưỡng hắn không ít, thậm chí còn giúp hắn tiến vào công ty nhà họ Lâm.

Nguyên nhân vì thế mới tạo cơ hội cho Tạ Thụy lợi dụng, hủy công ty nhà tôi.

Nhưng bây giờ, sau khi biết chuyện ở trường học, cha tôi lập tức bỏ suy nghĩ bồi dưỡng hắn.

Trong khi đó, Tạ Thụy vẫn đang đợi tôi gọi điện cầu xin hắn trở về. Hắn tự tin nghĩ rằng với sự ưu tú của mình và việc cha tôi coi trọng, chắc chắn ông sẽ khuyên tôi thay đổi ý định. 

Nhưng hắn đợi suốt hai tiếng đồng hồ mà không thấy tĩnh gì.

Ngay lúc này, một chiếc xe điện dừng lại ven đường. Từ Nhược Nhược tháo mũ bảo hiểm xuống, khuôn mặt rạng rỡ khi thấy Tạ Thụy.

"Tạ Thụy, sao cậu lại ở chỗ này?"

Tạ Thụy kể lại chuyện vừa xảy ra với ta.

Không hiểu tại sao hắn lại cảm thấy bản thân có sự gần gũi đặc biệt với Từ Nhược Nhược. 

Từ Nhược Nhược nghe xong thì vô cùng tức giận: "Lâm Thanh Miên thật quá đáng, dựa vào đâu mà ta luôn cao cao tại thượng như ? Rồi sẽ có một ngày cậu sẽ nổi bật, đứng ở đỉnh cao mà vả vào mặt ta. Chúng ta không cần cái biệt thự nát của ta, nếu cậu không có chỗ ở, cứ đến ở nhà tôi."

Hốc mắt Tạ Thụy ửng đỏ, hết sức cảm .

Quả nhiên chỉ có Từ Nhược Nhược hiểu hắn nhất.

"Ở nhà chị sao? Không tốt lắm đâu."

"Không sao, dù sao thì tôi cũng phòng ở một mình."

Từ Nhược Nhược đưa Tạ Thụy về phòng mình .

Phòng ở không lớn, chỉ khoảng năm mươi mét vuông, Tạ Thụy chỉ một chút đã hơi nhíu mày.

Quá nhỏ, nhà vệ sinh ở nhà họ Lâm còn lớn hơn căn phòng này.

Từ Nhược Nhược mất tự nhiên : "Phòng tương đối nhỏ, cậu chịu khó chấp nhận một chút."

Tạ Thụy lắc đầu: "Nhỏ thì có sao chứ, dễ chịu hơn ở nhà họ Lâm nhiều."

Mặt Từ Nhược Nhược đỏ lên:

 "Cậu yên tâm, tôi không cao cao tại thượng như Lâm Thanh Miên đâu. Tôi thật sự cảm thấy cậu rất ưu tú. Chỉ cần cậu chăm chỉ học tập ở đại học, sớm muộn gì cậu cũng sẽ công thành danh toại, lúc đó Lâm Thanh Miên sẽ phải hối hận vì coi thường cậu. Để ta biết rằng tiền bạc không phải là tất cả."

Tạ Thụy ngẫm nghĩ, trong lòng thầm đắc ý. Đúng vây, ắn ta thi đại học còn cao hơn Lâm Thanh Miên tận 60 điểm, chẳng phải điều đó đã chứng minh hắn giỏi giang hơn sao?

Rồng vàng tất nhiên không thể là vật trong ao, sớm muộn gì hắn cũng sẽ bay lên cao.

Trong phòng chật hẹp, hai người nhau ẩn , vành tai đỏ lên.

10

Không lâu sau, Tạ Thụy công khai quan hệ đương với Từ Nhược Nhược.

Không có nữ phụ ác độc tôi đây cản trở, quan hệ của bọn họ ổn định ấm áp lên.

Tôi và Tạ Thụy có hai tiết học chung giảng đường mỗi tuần.

Nhưng hôm nay, Tạ Thụy đi cùng với cùng phòng của hắn.

Bạn cùng phòng của hắn trông thấy tôi thì chọc cánh tay Tạ Thụy, hưng phấn :

"Tạ Thụy, đó có phải là Lâm Thanh Miên hay không? Tôi nghe hai người là học cấp 3. Cậu có biết ấy không? Có thể xin giúp tôi phương thức liên lạc không?"

Tạ Thụy đang chăm nghe giảng

Sau khi bị tôi đuổi ra nhà họ Lâm, hắn đã quyết sẽ dùng thành tích để vả mặt tôi.

Bởi , khi nghe thấy tên của tôi, hắn nhíu mày, không nhịn :

"Phương thức liên hệ của loại thiên kim đại tiểu thư ngang ngược bướng bỉnh như Lâm Thanh Miên thì có gì đáng lấy chứ. Chẳng lẽ cậu muốn bị ta nhục tôn nghiêm của mình sao?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...