Trái Tim Lạc Lối – Chương 9

Bùi Chiêu chống một tay lên quầy bên cạnh, có vẻ định chuyện dông dài.

“Nhược Ân, nghĩ giữa chúng ta không có thù oán gì sâu sắc, cũng không có mâu thuẫn không thể hoá giải.”

“Hơn nữa, trước khia chia tay, cũng chưa bao giờ gì có lỗi với em. Anh là sau khi chia tay mới theo đuổi Tiểu Tình.”

“Thật ra lúc đó đột nhiên rút lui, không muốn kết hôn, là vì chúng ta quá quen thuộc rồi, quen đến mức xem em như một phần của mình, nắm tay em cũng như tay trái nắm tay phải —”

“Đủ rồi!” Tôi không khách khí ngắt lời hắn: “Chán thì chán đi, đừng những lời văn vẻ này.”

Tôi trực tiếp vạch trần sự giả dối của hắn: “Sao không thừa nhận thẳng thắn, là không còn thấy hứng thú với tôi nữa, là thay cũ đổi mới? Lúc chưa chia tay, chắc là đã lén lút để ý đến ấy rồi đúng không?”

“Em vẫn , chuyện không nể nang chút nào.” Hắn tỏ vẻ bao dung: “Đàn ông thật ra thích những yếu đuối hơn, như Tiểu Tình chẳng hạn, ấy chưa bao giờ điều gì khiến mất mặt. Lúc nào cũng tôn trọng , cho cảm giác là một người đàn ông thực thụ, em biết đấy, bên trong con người thực ra có một phần gia trưởng.”

“Chẳng hạn như bây giờ, bỏ ấy lại đến chuyện với em, ấy cũng sẽ ngoan ngoãn đợi ở đó, không ầm lên tỏ vẻ không hài lòng —”

“Hai người quả thật rất xứng đôi.” Tôi gật đầu thừa nhận: “Chúc hai người hạnh phúc!”

Tôi mất kiên nhẫn nhấc chân muốn rời đi, ngay lúc quay người, Bùi Chiêu lại gọi tôi.

“Nhược Ân! Em cũng tìm trai đi, đừng mãi chìm đắm trong quá khứ nữa!”

Giọng điệu tự cho là đúng này tôi bật .

Hắn không nghĩ rằng tôi đã quên hắn, mà cho rằng tôi đang đau khổ hoài niệm về mối cũ ư?

Tôi quay lại đối diện với hắn, giọng điệu nghiêm túc: “Tôi đã có trai rồi.”

Nhưng hắn lại không tin: “Làm sao có thể? Anh biết tính cách của em mà, Nhược Ân, bề ngoài thì hiền hòa trong lòng em lại rất cố chấp, sẽ không dễ dàng buông bỏ chuyện gì. Em không cần phải mạnh miệng trước mặt , không quên cũng không phải là chuyện gì đáng xấu hổ...”

Tôi thực sự không thể chịu đựng cái vẻ tự cao tự đại của hắn, chẳng muốn thấy hắn thêm một giây nào nữa, tôi quay người bỏ đi.

Đi một đoạn xa rồi mà vẫn còn bực tức.

Trước đây sao lại không nhận ra Bùi Chiêu là một người đáng ghét đến thế nhỉ?

15

Nửa năm sau, Bùi Chiêu và Tiểu Tình kết hôn.

Nghe do phía nhà thay đổi tiền sính lễ vào phút chót nên hai bên đã cãi nhau to, suýt nữa thì không thành.

Cuối cùng, bố mẹ Bùi Chiêu phải nhượng bộ và tăng gấp đôi số sính lễ theo cầu của nhà .

ấy đã mang thai.

Vào ngày cưới, họ hàng nhà lại một lần nữa chặn cửa đòi tiền, xém chút nữa Bùi Chiêu đã quay lưng bỏ đi.

Vẫn là bè kéo hắn lại.

Cô dâu cũng bước ra nhẹ nhàng dỗ dành hắn, hắn mới tiếp tục hoàn tất các nghi thức hôn lễ.

Một năm sau, cảm giữa tôi và Vệ Tư Nhượng phát triển tốt đẹp, chúng tôi đã ấn định ngày cưới và gửi thiệp mời cho người thân hữu.

Vào một buổi chiều nọ sau giờ tan , khi tôi ra khỏi cổng trường thì thấy Bùi Chiêu đang đứng bên đường.

Đã lâu không gặp, trông hắn hốc hác đi rất nhiều.

Râu ria lởm chởm, áo sơ mi nhăn nhúm, chẳng còn chút dáng vẻ phong độ ngày nào.

Hắn tiến thẳng đến trước mặt tôi, khổ: “Em đã chặn liên lạc của , không thể tìm em, rất muốn gặp em.”

“Tôi không có hứng thú gặp chồng người khác.” Tôi mất kiên nhẫn đồng hồ: “Đừng chắn đường, tôi còn hẹn Tư Nhượng đi xem phim.”

“Năm ngoái, em em đã có trai rồi, không phải lừa đúng không? Lúc đó em đã ở bên Vệ Tư Nhượng rồi?” Hắn hỏi.

“Đúng .” Tôi thừa nhận.

Có lẽ vì đám cưới của Bùi Chiêu trước đó không mấy suôn sẻ, hai bên xảy ra nhiều chuyện, bố mẹ hắn sợ bị láng giềng chê nên đã chuyển ra khỏi khu nhà tập thể, cũng ít liên lạc với hàng xóm cũ.

Chuyện tôi và Vệ Tư Nhượng bên nhau, cả năm qua hầu như ai ở trong khu nhà tập thể cũng rõ, dường như chẳng ai cho nhà Bùi Chiêu biết.

“Sao em lại có trai nhanh như ?” Bùi Chiêu với giọng điệu trách móc.

“Đã chia tay rồi, quản tôi quen trai lúc nào gì.”

Thấy tôi định đi, hắn chắn trước mặt tôi, cầu xin: “Nhược Ân, đừng kết hôn với ta, cầu xin em.”

“Anh không thấy cầu của mình nực sao?”

“Anh hối hận rồi, Tiểu Tình hoàn toàn không dịu dàng gì cả, sau khi cưới ta thay đổi hẳn.”

“Hết ngày này qua ngày khác chỉ biết đòi tiền , còn bắt mua nhà cho em trai ta, không đưa tiền thì dọa thai.”

“Năm nay việc kinh doanh khách sạn không thuận lợi, gặp nhiều khó khăn, ta chẳng giúp gì , còn thêm rắc rối.”

“Cô ta sinh con, để ta ở trung tâm chăm sóc, ta không chịu, cứ nhất quyết đòi mẹ ta chăm sóc, còn cầu trả tiền công theo giá của trung tâm chăm sóc nữa.”

“Anh người giúp việc việc nhà, ta ở nhà chẳng gì cả, chỉ biết chuyện suốt ngày.”

“Thậm chí em trai ta gổ đánh nhau bị bắt, cũng bắt đi chuộc.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...