Chết tiệt.
Giọng thật dịu dàng, ánh mắt cũng quá đỗi dịu dàng.
Lời tỏ thẳng thắn thế này tôi ngơ ngác.
Tiếp theo tôi nên gì đây?
Tôi cúi đầu, không dám thẳng vào .
Nhưng trong lòng lại hét điên cuồng: Anh Tư Nhượng thích tôi? Làm sao có thể? Sao ấy có thể thích tôi? Sao trước đây tôi không nhận ra? Có khi nào ấy đang không?
Khi tôi còn đang miên man suy nghĩ, giọng dịu dàng đối diện lại vang lên.
“Nhược Ân, đã hỏi mẹ em về nơi em đi du lịch.”
“Anh đến Đại Lý là đặc biệt vì em.”
“Nghe em vừa hủy hôn, liền quay về ngay lập tức.”
“Anh nghĩ đây có thể là cơ hội duy nhất của mình, không muốn bỏ lỡ.”
“Kỳ nghỉ phép của chỉ còn một ngày cuối cùng, ngày mai phải quay lại. Hôm nay, dù em không hẹn ra chuyện, cũng sẽ tìm em để bày tỏ.”
“Trước đây, bên cạnh em có Bùi Chiêu, tất cả những gì có thể là không phiền và chúc phúc cho hai người.”
“Còn bây giờ, tha thiết mong em cho một cơ hội, không?”
10
Tôi với Vệ Tư Nhượng, cho tôi một chút thời gian để suy nghĩ. Anh , tôi có thể suy nghĩ từ từ, có đủ kiên nhẫn.
Thành thật mà , tôi không có cảm giác phản cảm hay bài xích với Vệ Tư Nhượng.
Lời tỏ của , ở một mức độ lớn đã chữa lành vết thương lòng của tôi, giúp tôi hoàn toàn vượt qua bóng ma của mối trước.
Bởi vì, tôi sẽ không còn tự nghi ngờ bản thân nữa, liệu có phải mình không đủ tốt.
Phải thừa nhận rằng, lời tỏ của một người xuất sắc như Vệ Tư Nhượng quả thực có thể người khác tăng thêm sự tự tin.
Về điểm này, tôi rất biết ơn .
Nhưng tôi không muốn bắt đầu một mối quan hệ mới ngay sau khi vừa kết thúc một mối , khi mà tôi còn chưa kịp hiểu rõ cảm của mình dành cho , chỉ vì , ngưỡng mộ hay vì hư vinh mà đồng ý với lời tỏ của .
Nếu tôi quyết định bắt đầu một mối quan hệ mới, lý do duy nhất phải là vì .
Vệ Tư Nhượng rời đi, dường như lại không thực sự rời đi.
Bởi mỗi tối đều gọi điện cho tôi.
Chúng tôi hàn huyên đủ thứ chuyện trên trời dưới biển, có lúc trò chuyện đến một, hai giờ đồng hồ.
Anh kể cho tôi nghe về thời đại học, về những chuyện rắc rối trong công việc.
Tôi cảm thán: “Hóa ra cũng có những việc không thể giải quyết , cứ tưởng là người toàn năng cơ chứ!”
Anh nhẹ: “Cảm ơn em vì đã đánh giá cao , trước mặt em, sẽ cố gắng trở thành một siêu nhân!”
Tôi cũng kể cho nghe về mình, về những học sinh nghịch ngợm khó dạy, về đồng nghiệp kỳ quặc, về ước mơ thuở bé, thậm chí về bộ phim thần tượng tôi mới xem gần đây.
Thật kỳ lạ, trước mặt , tôi ngày càng muốn chia sẻ nhiều hơn.
Có lẽ, vì quá giỏi trong việc mang lại giá trị cảm .
Bất kể tôi gì, đều kiên nhẫn lắng nghe và có thể đưa ra ý kiến hữu ích.
Nói chuyện với rất vui.
Cuối tuần, chỉ có hai ngày nghỉ, thế mà vẫn bay đến Đại Lý.
Cứ đi đi về về như , chỉ để gặp tôi trong chốc lát.
Tôi thừa nhận, tâm trạng mình ngày càng tốt hơn.
Đặc biệt là khi gặp , tôi còn rằng, hôm đó khóe miệng tôi đã cong lên đến tận trời.
Hai ngày trước khi khai giảng, tôi và cuối cùng cũng kết thúc chuyến du lịch, lên đường trở về.
Vệ Tư Nhượng đến sân bay đón tôi.
Khi thấy , niềm vui phấn khích trong lòng như ngầm báo cho tôi một câu trả lời.
Vệ Tư Nhượng đưa tôi đến tận dưới lầu, lúc đi còn ngoái lại ba lần.
Về đến nhà, mẹ tôi như có điều muốn rồi lại thôi.
“Nhược Ân, hay con dọn ra ở căn hộ riêng của mình đi!”
Sau hai năm đi , bố mẹ đã mua cho tôi một căn hộ hai phòng ngủ ở ngoài, tôi chưa từng ở đó.
“Sao ?” Tôi nhướng mày: “Bố mẹ đang muốn đuổi con đi hả?”
“Mẹ chỉ sợ con sẽ thấy những người không nên thấy, rồi ảnh hưởng đến tâm trạng.”
Dù bố mẹ đã mua nhà ở một khu mới, rộng rãi và thoải mái hơn, vì ở đây quen rồi, trong khu tập thể lại có đồng nghiệp thân thuộc, nên họ không chuyển đi.
Nhà Bùi Chiêu đối diện cũng .
Tôi hiểu, bố mẹ sợ tôi thấy Bùi Chiêu rồi sẽ buồn.
Chưa đợi tôi lên tiếng, bố tôi lại : “Trước đây nhầm, cứ nghĩ Bùi Chiêu là người chung thủy. Nào ngờ mới chia tay không lâu, đã bắt đầu theo đuổi khác.”
Nói xong, bố lại ý thức mình hớ, vội vàng tôi.
“Bùi Chiêu đang theo đuổi người khác?” Tôi tò mò hỏi.
“Con không biết sao?” Mẹ tôi ngạc nhiên: “Con không xem trang cá nhân của cậu ta à?”
11
Sau khi chia tay, để không ảnh hưởng đến tâm trạng đi du lịch của mình, tôi đã chặn WeChat của Bùi Chiêu.
Mở chặn ra, tôi thấy vài bài viết gần đây mà hắn đăng.
Tất cả đều liên quan đến một .
Trong đó, bài viết đầu tiên đăng cách đây nửa tháng.
Trong ảnh là góc nghiêng của một đang cúi đầu, từ góc độ này không rõ khuôn mặt.
Nhưng qua đường nét có thể thấy đó là một có gương mặt thanh tú.
Dòng trạng thái bên dưới là: [Quát mấy câu, nhân viên khóc mất rồi, sao dỗ bây giờ? Đang chờ tư vấn.]
Bạn thấy sao?