QUAY LẠI CHƯƠNG 1: https://vivutruyen2.net/trai-tim-dai-duong/chuong-1
6
“Chúng ta có thể… rút đơn kiện không?” Cuối cùng bà ta cũng ra mục đích thật, “Vãn Vãn biết sai rồi, nó chỉ là nhất thời hồ đồ. Chúng ta sẽ bồi thường, bao nhiêu cũng ! Chỉ cần nó thả ra…”
Tôi bà ta, bỗng thấy nực .
“Rút kiện? Tôi rút với ai? Với Tổ chức Cảnh sát Hình sự Quốc tế, hay với công ty bảo hiểm ở Geneva?”
Từng chữ tôi đều chặn đứng ảo tưởng của bà ta:
“Bà Tô Nhã, tôi nhắc lại, đây không phải tranh chấp dân sự, mà là vụ án hình sự. Không phải tôi hay nhà họ Thẩm muốn bỏ qua là , mà là pháp luật sẽ không bỏ qua.”
“Còn nữa,” tôi liếc chiếc bình giữ nhiệt trong tay bà ta, “tôi chưa từng uống canh bồ câu, tôi dị ứng với gia cầm. Có vẻ như viện trưởng nhi viện đã nhớ nhầm.”
Nói xong, tôi từ từ đóng cửa ngay trước mặt bà ta.
Bên ngoài, vang lên tiếng khóc nghẹn ngào bị kìm nén.
Trong lòng tôi, vẫn tĩnh lặng như nước.
Tình mẫu tử đến muộn còn rẻ hơn cỏ dại. Huống hồ, thứ cảm này lại pha lẫn mục đích cầu xin cho một đứa con khác.
Tôi thấy bẩn.
Tôi tưởng cú vấp này sẽ khiến nhà họ Thẩm tạm thời im lặng.
Nhưng tôi đã đánh giá thấp cảm của họ dành cho Lâm Vãn Vãn.
Hai ngày sau, Đội trưởng Lý đích thân gọi cho tôi:
“Cô Thẩm, tâm lý phòng thủ của Lâm Vãn Vãn rất vững, ta không chịu gì cả. Nhưng, chúng tôi đã tìm thấy một số thứ trong sao kê ngân hàng của ta.”
Tôi lặng lẽ lắng nghe.
“Đúng như , mỗi tháng ta nhận một khoản chuyển khoản 500 nghìn từ nước ngoài. Chúng tôi lần theo nguồn tiền và phát hiện nó xuất phát từ một công ty vỏ bọc ở nước ngoài đã giải thể.”
“Ngoài ra, ông Thẩm Duật đã cung cấp một manh mối quan trọng. Chúng tôi tìm thấy trong phòng Lâm Vãn Vãn một ổ cứng mã hóa.”
“Những chuyên gia công nghệ giỏi nhất trong nước đã mất 48 giờ để giải.”
Giọng Đội trưởng Lý mang theo sự phấn khích:
“Bên trong lưu trữ một lượng lớn tài liệu. Trong đó có một tập tin liên quan đến ‘Trái tim đại dương’. Nhưng nó không mang tên đó, mà có mật danh là ‘Sứ giả’.”
Tim tôi bỗng thắt lại.
“‘Sứ giả’?”
“Đúng. Trong tài liệu , lõi của ‘Sứ giả’ – tức viên kim cương xanh – bên trong sử dụng công nghệ khắc laser vi mô để giấu một vi mạch lưu trữ.”
Đội trưởng Lý tiếp:
“Chúng tôi đã mời những chuyên gia giám định trang sức và kỹ thuật viên hàng đầu, đang cố gắng lấy con chip ra. Cô Thẩm, trước đây từng là học trò của bậc thầy Trần Dực Thanh, người hiểu rõ ‘Trái tim đại dương’ nhất, chúng tôi hy vọng có thể đến hỗ trợ.”
Hơi thở tôi lập tức nghẹn lại.
Con chip…
Sao trong tác phẩm của thầy lại có con chip này?
Tôi chợt nhớ tới câu dở dang trước lúc lâm chung và ánh mắt đầy uất hận của thầy.
Chẳng lẽ…
Một giả thuyết táo bạo hình thành trong đầu tôi.
“Tôi sẽ tới ngay.”
Cúp máy, tôi không dám chậm trễ, lập tức bắt taxi tới Cục thành phố.
Thì ra, ‘Trái tim đại dương’ vốn dĩ chưa bao giờ chỉ là một món trang sức.
Nó là một sứ giả.
Và Lâm Vãn Vãn, cũng không đơn giản chỉ là một kẻ trộm.
Cô ta đã đánh cắp một bí mật đủ sức tạo ra cơn sóng thần.
Trung tâm kỹ thuật của Cục, bầu không khí nghiêm trang.
Vài chuyên gia tóc bạc vây quanh một thiết bị tinh vi, ánh mắt chăm .
‘Trái tim đại dương’ cố định ở giữa, một tia laser mảnh như sợi tóc đang thao tác cực kỳ cẩn trọng trên một mặt cắt của viên kim cương xanh.
Đội trưởng Lý đứng cạnh tôi, hạ giọng:
“Cấu trúc bên trong của viên này cực kỳ phức tạp, kỹ thuật cắt của Trần Dực Thanh là vô song. Chỉ cần sơ suất, cả viên sẽ vỡ vụn.”
Tôi gật đầu, mắt dán chặt vào hình ảnh phóng đại bên trong trên màn hình.
Ở phần lõi sâu nhất, đúng là có một vật thể nhỏ hơn cả hạt bụi.
Nếu không biết trước, mắt thường tuyệt đối không thể phát hiện.
Thầy… rốt cuộc thầy muốn gì?
Thời gian trôi chậm chạp, mồ hôi rịn ra trong lòng bàn tay tôi.
Cuối cùng, một chuyên gia ngẩng đầu, thở phào:
“Lấy ra rồi!”
Một con chip trong suốt, chỉ bằng móng tay út, đặt cẩn thận vào thiết bị đọc dữ liệu.
Tất cả ánh mắt đều dồn về màn hình chính.
Vài giây sau, hàng loạt tập tin mã hóa hiện ra.
Kỹ thuật viên lập tức bắt tay giải mã.
Tập tin đầu tiên mở là một bản sổ sách chi tiết.
Khi thấy những cái tên quen thuộc xen lẫn xa lạ trong đó, đồng tử tôi co rút dữ dội.
Đó là danh sách một mạng lưới rửa tiền khổng lồ, trải dài qua nhiều quốc gia!
Và trong đó, nổi bật một cái tên — Tập đoàn Cố thị.
Gia tộc của Cố Hoài chính là một mắt xích của mạng lưới tội phạm này!
Không lạ gì hắn lại căng thẳng đến với vụ của Lâm Vãn Vãn.
Hắn không phải lo cho ta… mà là lo cho bí mật này!
Bạn thấy sao?