Trắc Nghiệm Tình Yêu – Chương 3

Chương 3

07.

Giáo sư kéo tôi lại phổ cập một loạt kiến thức pháp luật, tôi cố gắng hết sức để không ngáp ngủ, hốc mắt cũng đã cay xè.

May mắn là, đến khi giáo sư cho tôi về thì Hứa Từ đã đi rồi.

“Chiều nay đợi chị ở câu lạc bộ.”

Chết rồi, tôi quên mất hôm nay còn có hoạt của câu lạc bộ.

Tôi đưa tay lên xoa mặt, đang băn khoăn không biết nên trả lời thế nào, thì cậu ấy lại gửi tin nhắn đến.

“Chị có trốn cũng không thoát đâu, đàn chị.”

Những món quà của số phận, thường gửi đến một cách âm thầm.

Giây phút này tôi đã hiểu ý nghĩa của câu ấy.

Khi tôi còn đang đau đầu không biết cách nào để rút ngắn khoảng cách với Hứa Từ, thì nhận đơn xin tham gia câu lạc bộ mỹ thuật của cậu ấy.

Từ trước đến nay cậu ấy vẫn luôn lẻ loi một mình, cũng không học cùng khoa với tôi, mà lại có thể tham gia cùng một câu lạc bộ, đúng là trời cũng chiều lòng người, chẳng khác nào kẻ khát gặp dòng suối mát.

Không chỉ có thể gặp cậu ấy ở câu lạc bộ, mà còn có thể dùng chức vụ để tiếp cận cậu ấy.

“Sai rồi, tay của cậu cầm bút chưa đúng.”

Tôi đứng sau lưng Hứa Từ, giả vờ như đang bức tranh, toàn bộ tâm trí đều đặt trên người cậu ấy.

Lông mi cậu ấy vừa dài vừa cong, mỗi khi cậu ấy chớp mắt lại khẽ rung lên.

Dù chưa từng học vẽ tranh, trình độ của Hứa Từ chỉ dừng ở mức cơ bản, thì đã sao, vẽ xấu đẹp không quan trọng, miễn là người đẹp cảnh đẹp là rồi.

“Là như sao, đàn chị?”

Hứa Từ thay đổi cách cầm bút theo lời tôi .

“Vẫn chưa đúng lắm, ngón trỏ cần di chuyển xuống thêm một chút nữa.”

Tôi vừa vừa khoa tay múa chân, Hứa Từ im lặng tôi một lúc, rồi cậu ấy : “Đàn chị, hay là chị chỉ cho em không?”

Tôi cắn môi, thử đặt tay lên mu bàn tay cậu ấy thăm dò, hi hi, ấm quá.

Tim tôi bất chợt đập nhanh, mặt nóng bừng, may mà Hứa Từ đang quay lưng về phía tôi, nên không thấy biểu cảm của tôi lúc này.

Tôi nắm lấy tay cậu ấy, thay cậu ấy điều chỉnh tác, cũng không dám quá lộ liễu, rất nhanh đã buông tay ra.

“…ừm, cậu xem ổn hơn nhiều rồi đấy.”

Hứa Từ nhỏ giọng , âm thanh vô cùng êm tai: “Vâng, em cảm ơn.”

“Đàn chị giỏi thật đấy.”

Câu khen ngợi này của Hứa Từ, khiến tai tôi nóng ran một cách khó hiểu.

Tuy kỹ thuật vẽ tranh của tôi đúng là chuyên nghiệp, lý do lúc trước tham gia câu lạc bộ cũng không đơn giản.

Chỉ là, các chị khóa trên chiêu sinh cho câu lạc bộ mỹ thuật năm đó đẹp trai xinh quá.

Tôi thừa nhận, từ nhỏ tôi đã không có khả năng kháng cự trước những gì đẹp đẽ rồi.

Anh khóa trên chỉ cần với tôi một cái, ngoắc ngoắc tay, thì tân sinh viên tôi đây, đã ngây ngô ghi danh đăng ký tham gia khi còn chưa hiểu chuyện gì.

Câu lạc bộ mỹ thuật có một truyền thống, là hội viên trong câu lạc bộ sẽ thay phiên nhau mẫu.

Đây là cơ hội ngắm trai xinh đẹp một cách chính đáng, thế nên tôi đi sinh hoạt câu lạc bộ vô cùng chăm chỉ.

Điều này cho chủ tịch câu lạc bộ lúc đó lầm tưởng tôi thích câu lạc bộ mỹ thuật này lắm, nên lúc ta từ chức, đã chỉ định tôi lên chủ tịch, ép tôi phải nhận, bây giờ tôi muốn trốn sinh hoạt câu lạc bộ là chuyện không thể.

08.

“Bên ngoài nắng gắt lắm à?”

Tôi đem cơm về phòng ký túc xá, thân vừa thấy đã đưa tay sờ mặt tôi: “không phải cậu đi gặp đẹp trai à, sao mặt đỏ bừng lên thế kia?”

“Cậu trộm người ta tắm à?”

“…..”

Tôi im lặng khiến m.á.u tò mò của cậu ấy nổi lên.

Cậu ấy trợn tròn hai mắt, hốt hoảng : “Không phải thật đấy chứ, cậu thật à?!”

Tôi đáp: “Còn hơn thế nữa.”

Tôi tóm tắt sơ lược sự cố hiểu lầm đầy xấu hổ sáng nay cho thân nghe, ánh mắt ấy hiện rõ sự hóng hớt, cơm cũng chưa ăn xong, đã nắm tay tôi hỏi: “Kích thích thế à? Cậu nhầm cậu ấy thành tớ á?!”

“Vậy cậu nhắn gì cho cậu ấy?”

Tôi : “Tớ muốn hỏi quần lót cậu màu gì.”

Bạn thân trả lời: “Màu trắng đó.”

Không phải! Trọng điểm không phải là cái này!

“Trọng điểm là tin nhắn này, tớ đã gửi nhầm cho Hứa Từ!”

Tôi lay lay bờ vai của ấy, ấy cũng thấy choáng váng.

“Dừng dừng dừng, thế em ấy mắng cậu không!”

“Cũng không hẳn…”

“Dù em ấy có bảo tớ là biến thái…”

“Thế em ấy chặn cậu rồi à?”

“Cũng không…”

Còn hẹn tôi tối nay gặp mặt cơ mà…

“Vậy chắc là em ấy chưa đọc đó ha? Cậu thu hồi tin nhắn đi.”

Tôi mím môi: “….em ấy trả lời tớ rồi.”

“Trả lời rất chi tiết tỉ mỉ.”

Vì để bảo vệ sự riêng tư của Hứa Từ, tôi không thể cậu ấy đã gửi ảnh đến.

Cũng như bảo vệ sự riêng tư của chính mình, tôi không thể bản thân đã lưu ảnh cậu ấy gửi đến.

Thấy tôi ấp úng, thân cũng không hỏi nữa, còn hì hì : “Vậy cậu còn lo lắng gì nữa, mấy hôm trước còn buồn vì không thể tiếp cận em ấy hơn còn gì.”

Tôi nắm chặt nắm : “….hình tượng tớ muốn xây dựng trong mắt em ấy là một đàn chị thông minh phóng khoáng cơ mà.”

“Cậu chỉ mất mặt thôi, em trai của cậu còn mất cả sự trong sáng của bản thân kia kìa.”

Bạn thân xong, vẫn không quên nhắc nhở.

“Lần trước là ai, nghe tớ bảo khoa luật có tân sinh viên mới vào ngon nghẻ lắm mà còn không thèm quan tâm cơ, kết quả bây giờ lại quan tâm .”

Tôi đáp: “Tớ thề, em ấy là gu của tớ luôn ý!”

“Gương mặt, vóc dáng, giọng , tất cả đều tạo nên từ sở thích của tớ.”

Bạn thân lớn: “Lần trước đối với khóa trên cậu cũng như thế đó, kết quả thì sao, chỉ thích ba hôm, lần này có thể kiên trì bao lâu đây.”

“Đừng có so sánh tên c.h.ế.t dẫm kia với Hứa Từ.”

Tôi bất mãn nhăn mũi: “Người đó chỉ có thể xem như phương án dự phòng….phương án dự phòng cho Hứa Từ đó cậu có hiểu không! Nếu Hứa Từ mà xuất hiện trước thì ta gì có cửa!”

Lúc học năm nhất, tôi có thích một khóa trên trong câu lạc bộ mỹ thuật một thời gian.

Chính là người lúc đó tuyển thành viên mới cho câu lạc bộ đã “dụ dỗ” tôi gia nhập.

Anh ta và Hứa Từ có cùng một kiểu dung mạo.

Không, thể thì chưa chính xác lắm, đúng ra thì là, hai người họ đều là kiểu mà tôi thích.

Anh khóa trên kia đối xử với tôi rất dịu dàng, còn rất tốt nữa, tôi tự nhận mình không phải là người ngốc nghếch trong chuyện cảm, ấy đối tốt với tôi đã vượt qua mức em bình thường.

Do ấn tượng lần đầu tiên để lại, tôi cũng có hảo cảm với đàn , tâm hồn thiếu nữ cũng bắt đầu rục rịch nảy mầm.

Sau khi tên đàn kia thổ lộ với tôi, tôi cứ ngỡ mình sắp bước vào một câu chuyện ngọt ngào như mật. 

Ai ngờ đâu, mới ngày thứ ba, đã có đến sáu đàn chị từ các khoa khác nhau tìm đến. Lúc này tôi mới ngã ngửa, hóa ra chàng kia dựa vào vẻ ngoài của mình, là một tên tra nam chính hiệu, thả thính khắp nơi.

Nhưng mà sau này, ta bị hội chị em chúng tôi sức ép quá, chỉ còn cách cụp đuôi trốn ra nước ngoài du học.

Thế nên dạo này theo dõi Hứa Từ, thấy cậu ấy có vẻ ngoan hiền, bè toàn người tử tế, lúc nào cũng giữ mình đứng đắn, tôi thấy cũng khá ổn.

Tôi ôm mặt, tủm tỉm .

Bạn thân tôi trêu chọc, bảo nếu biết trước tôi sẽ thích kiểu con trai như , chẳng bằng lúc trước cùng ấy đi đón tân sinh viên, biết đâu giờ này đã thành đôi thành cặp rồi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...