Trà Xanh Xứng Đáng [...] – Chương 1

1

Tôi ngồi trên sofa tay cầm tấm bằng giải nhất Cuộc thi Toán, nghiêng đầu cảnh tượng buồn trước mắt.

Em tôi đang gào khóc với bố mẹ rằng quá trình tôi đạt nhất lớp diễn ra chả sạch sẽ gì, rằng nó đã cố gắng học như thế nào, còn tôi lại đi dùng tiền mua chuộc giám khảo, quá dễ dàng để có giải nhất.

Nó kể như thật, thi thoảng còn liếc tôi, có vẻ kinh ngạc vì sao tôi vẫn chưa nổi giận.

Tôi khinh khỉnh một tiếng, trong lòng chẳng gợn chút sóng nào, thậm chí còn thấy hơi buồn .

Ngu ngốc, tại sao chứ?

Tất nhiên là vì cảnh tượng này ở kiếp trước cũng từng xảy ra rồi chứ sao nữa, tôi đã quá quen rồi, chẳng buồn tranh luận nữa.

Kiếp này sống lại, tôi chỉ có một mục tiêu là đòi lại món nợ ở kiếp trước, gi//ết những hung thủ đó.

Tôi đổi một tư thế thoải mái hơn, khoanh chân, ung dung dựa vào sofa, tiếp tục âm thầm quan sát đứa em đang bịa đặt dối trá.

Có lẽ tại nụ trên mặt tôi có vẻ quái dị quá, nên Chu Ái Na dần không nhịn nữa.

Nó quay đầu lại hỏi tôi bằng giọng rất thô lỗ.

"Này, chị giờ thật là đáng sợ nha, sau khi dùng thủ đoạn gian lận lại còn bình tĩnh như thế nữa à, chị là đang em ngây thơ?"

Tôi lắc đầu.

"Chị không vì em ngây thơ, chị thấy em là đồ ngu chứ."

Chu Ái Na lập tức thét lên to hơn.

"Sao chị lại như !"

"Từ nhỏ đến lớn, bất kể bài kiểm tra gì thì chị luôn đứng nhất, nếu thì tại sao chị phải đi gian lận trong một bài kiểm tra chẳng có tác dụng gì nhiều đối với bảng thành tích của chị?"

"Đó là vì chị sợ bị vạch trần thôi!"

Tôi trợn mắt.

"Đúng thế, chỉ có lũ vô dụng mới đi thù ghét cả thế giới, cho rằng thành công của người khác là bất công với mình."

Có lẽ do hôm nay tôi thẳng quá, nên đứa em thường hay lời ngon ngọt kia lại chả thốt một lời nào.

Nó đành phải dùng trò mà nó vẫn thường , quay qua kể lể với bố mẹ tôi.

"Bố mẹ, chị đã sai mà không chịu sửa, chị còn mắng con ngu ngốc nữa, chắc chắn là chị lại muốn tìm cớ bao biện".

Mẹ tôi lập tức xù lông như gà chọi, bất chấp phải trái rồi chĩa mũi vào mặt tôi mắng chửi ầm ỹ.

"Mày bây giờ đã chẳng ra gì rồi, đoạt hết cả mọi thứ của em còn chẳng thấy có lỗi, lúc trước nên bóp ch

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...