9
Đó chính là “người đàn ông hoàn hảo” mà ta dốc hết mưu kế để cướp về.
“Được! Là lỗi của tôi! Là tôi cố ý Giang Di Nhiên! Là tôi nhất định phải giành lấy Lâm!
Rõ ràng tôi và ấy quen nhau từ nhỏ, ấy đẹp trai, có tiền đồ – tôi thích ấy thì sao chứ?
Chỉ vì ta là thành phố, có tiền, tôi phải nhường à?!”
“Tôi đã giành rồi, bọn tôi cũng đã tổ chức tiệc cưới rồi! Nếu không vì ta, Lâm đã chịu đăng ký kết hôn với tôi rồi!”
“Tôi chỉ muốn cho ta một bài học, trừng nhỏ một chút thôi, thì sao?!
Sao mọi người cứ phải ép tôi đến chết?! Rõ ràng sai là ta mà!”
Phương Viên Viên gào khóc điên loạn, hoàn toàn mất kiểm soát, sụp đổ hoàn toàn.
Nhưng… chẳng có ai thấy thương ta nữa, chỉ còn lại những ánh mắt ngán ngẩm.
“Người ta còn không biết là ai mà! Làm sao có lỗi với ? Có trách thì trách cái gã rác rưởi kia ấy!”
“Đúng rồi đấy! Nếu Giang Di Nhiên không kiên quyết bảo vệ mình, thì bây giờ đã bị bôi nhọ đến thối mặt rồi!”
“Đừng tội nghiệp cho ta nữa. Đây là quả báo vì người, cuối cùng tự mình thôi.”
Nữ streamer hoàn toàn không bị kéo lệch hướng, vẫn tiếp tục giữ vững lập trường, chuyện chính nghĩa.
Cư dân mạng trong phòng livestream cũng đồng loạt ủng hộ ấy, không ai còn tin Phương Viên Viên nữa.
Tôi im lặng tặng một chiếc xe thể thao ảo trong livestream, rồi lặng lẽ thoát khỏi phòng.
Phương Viên Viên hoàn toàn không còn sức phản kháng, những chiêu trò nhỏ nhặt của ta không qua nổi mắt cư dân mạng, đành phải chật vật rút lui.
Hai người họ giờ đã quá nổi tiếng — nổi tiếng theo cách mang danh xấu — nên chỉ cần ra đường là gặp ánh mắt khinh thường, cuối cùng phải cuốn gói về quê.
Phương Viên Viên lúc này đã vứt bỏ hoàn toàn lớp mặt nạ, trần trụi và cay nghiệt, cuộc sống với Lâm Trạch Vũ thì hết sức khổ sở.
Lâm Trạch Vũ muốn ly hôn, Phương Viên Viên sống chết không đồng ý.
Rời khỏi thành phố lớn, Lâm Trạch Vũ mất hết “hào quang công ty lớn”, chỉ còn lại đúng bản chất:
Một gã đàn ông tầm thường, lại tự tin đến mức đáng sợ.
Hoàn toàn không giống chút nào với hình tượng mà Phương Viên Viên từng mơ mộng.
Nghe bè quen biết kể lại, hai người họ suốt ngày cãi vã ầm ĩ, lại không thể dứt ra nhau, sống với nhau kiểu gà bay chó sủa, hỗn loạn vô cùng.
Còn tôi thì sao?
Tôi thăng chức, gần nhà lại mới mở một cửa hàng thú cưng, ông chủ vừa đẹp trai vừa body cực ngon, còn chủ xin WeChat của tôi.
Tôi cũng kết với em streamer trong quán cà phê, hai chị em thường xuyên hẹn nhau ăn uống, mua sắm, đi chơi.
Sau này, Lâm Trạch Vũ lại tiếp tục tìm đến tôi.
“Di Nhiên… quên em không , trong lòng chỉ có em… nếu như em…”
Tôi ngắt lời ta:
“Anh là ai ? Không quen. Đừng gọi nữa.”
Rác rưởi thì nên nằm yên trong bãi rác.
Còn tôi –
Tiền đồ sáng lạn, tương lai rực rỡ đầy hoa nở.
Bạn thấy sao?