Trà Xanh Thích Giả [...] – Chương 2

Chương 2

5

Tôi đi lại gần xem. Thẩm Phi Phi khóc lóc ngồi bệt dưới đất. Hứa Dã rõ ràng đã quên cách đây hai giờ nó còn hùng hồn thay Thẩm Phi Phi dạy dỗ Chu Trì.

Bây giờ chính mình lại giơ chân đá vào Thẩm Phi Phi.

“Hỏi mày đó! Mày Chu Trì thì thôi đi, sao lại hãm cả tao nữa!”

Thẩm Phi Phi thút thít ra lý do tương tự như trước đây. Còn Chu Trì đứng bên cạnh lạnh lùng bàng quan, lập tức hóa thân thành Hứa Dã buổi sáng, hả hê châm biếm nó: “Làm gì mà tức giận thế, giấy báo dự thi thôi mà, in lại một tờ không phải rồi sao.”

“Tự mình quên trước quên sau, có thể trách Thẩm Phi Phi à?”

“Hứa Dã, sáng nay mày cũng tao như mà.”

Hứa Dã nghẹn họng, không nên lời. Tôi cũng không ngờ, quả báo này lại đến nhanh như .

Cũng đúng, bình thường quan hệ có tốt đến đâu thì thi đại học như chiến trường . Có thể loại bỏ một người thì loại bỏ.

Huống hồ kết quả của Thẩm Phi Phi vốn đã cách xa Chu Trì và Hứa Dã khá nhiều. Cô ta không thêm chút hành nhỏ nào kéo hai người này xuống vực sâu, sau này sẽ rất khó tìm những kẻ ngốc và giàu có đương mù quáng như .

Hứa Dã bụng đầy tức giận không có chỗ trút, liền vô cớ nhắm vào những người vây xem.

“Nhìn cái gì mà , cút đi!”

Tuy nhiên vẫn có thí sinh tốt bụng an ủi nó, bảo nó mau tìm giáo viên hoặc cảnh sát để in lại giấy báo dự thi là .

Hứa Dã không kiên nhẫn bĩu môi, trực tiếp móc điện thoại ra.

Tôi lập tức có một dự cảm không lành.

Giây tiếp theo, điện thoại của tôi reo lên.

Tôi quay lưng đi xa khỏi chỗ đó, trong điện thoại Hứa Dã quả nhiên như tôi đoán. Ra lệnh cho tôi đi giúp nó in lại giấy báo dự thi.

Làm thiếu gia quen rồi, thật sự tưởng tôi là người chị không chấp nhặt nó như trước đây sao?

Tôi lạnh giọng : “Tự mình không có tay sao? Mày mất giấy báo dự thi, liên quan gì đến tao?”

Tôi cúp điện thoại, trực tiếp tắt máy.

Đến giấy báo dự thi cũng không giữ , còn thi đại học cái gì chứ.

6

Tôi vừa ngồi vào chỗ không lâu, ba người Hứa Dã cùng đi vào.

Xem ra Thẩm Phi Phi đã dỗ ngọt hai người họ, trên mặt Chu Trì vẫn có thể thấy rõ vẻ không phục.

Dù sao thì bây giờ chỉ có một mình ta bị ảnh hưởng, tức giận cũng là chuyện bình thường. Hứa Dã còn cố cầm giấy báo dự thi đã in lại vẫy vẫy trước mặt tôi, giọng điệu châm chọc: “Hứa Nhu Gia, chị thấy chết không cứu, cứ đợi tôi đi mách bố mẹ đi.”

Tôi căn bản lười để ý đến nó, trực tiếp quay đầu đi.

Kỳ thi nhanh chóng bắt đầu.

Có kinh nghiệm buổi sáng, thí sinh không dám lơ là. Ngược lại, giám thị lại vô ý kích hoạt rất nhiều báo . Cho đến khi thi kết thúc, cũng không còn xảy ra bất kỳ huống nào.

Nhưng sáng sớm ngày hôm sau, vừa qua nửa tiếng tiếng còi báo đột nhiên vang lên.

Không lâu sau, giám thị và giám thị tuần tra cùng đi đến bàn của Hứa Dã.

“Bạn học này, xin dừng bút, giao phao của ra.”

Sắc mặt Hứa Dã trắng bệch.

“Không, em không có phao…”

Giáo viên không chút do dự giật lấy bút trong tay nó, xoay nửa vòng rồi rút ra mảnh giấy nhỏ. Sau khi xác nhận không có sai sót, giám thị không khách khí tuyên bố hủy bỏ kết quả thi của Hứa Dã.

Cấm thi ba năm.

Hứa Dã kích , lớn tiếng phản bác: “Đây thật sự không phải đồ của em! Em bị người khác hãm ! Cây bút này là…”

Nó đột nhiên phản ứng lại, tức giận xông đến góc kéo cổ áo Thẩm Phi Phi.

“Thẩm Phi Phi, mày dám mất giấy báo dự thi của tao, lại còn hãm tao gian lận!”

“Cây bút đó rõ ràng là mày tặng cho tao!”

Thẩm Phi Phi không gì, chỉ khóc. Hứa Dã nhanh chóng bị đưa ra khỏi phòng thi.

Còn về Thẩm Phi Phi, giám thị kiểm tra kỹ càng hộp bút của ta một lượt, xác nhận không có sai sót rồi cho ta tiếp tục bài.

Tôi lặng lẽ bài, trong lòng lại rất tò mò cây bút đó ta sao có thể mang vào phòng thi .

Nhưng ta có vẻ cũng rất tự tin.

Cứ thế tin chắc Hứa Dã và Chu Trì sẽ không tố cáo ta sao?

Tôi hít sâu một hơi, tập trung lại vào bài thi.

Kẻ ác tự có kẻ ác trị, Hứa Dã bị như là đáng đời.

Sau khi thi xong, tôi vừa bước ra đã thấy Hứa Dã chất vấn Thẩm Phi Phi.

Thẩm Phi Phi mắt đỏ hoe, giọng điệu ngây thơ: “Tớ không cố ý mà… Cậu tốt với tớ như , ngay cả khi mất giấy báo dự thi cũng không trách tớ, tớ chỉ muốn báo đáp cậu, để cậu có thể thi tốt hơn… Tớ không ngờ sẽ bị phát hiện…”

Hứa Dã tức giận đến bật : “Giúp tao? Mày giúp tao đến mức ba năm nữa cũng không thể thi đại học nữa!”

“Thẩm Phi Phi, sao hôm nay tao mới phát hiện ra mày giỏi giả vờ như !”

Chứng tỏ là ngu ngốc thôi.

Tôi liếc Chu Trì đang im lặng bên cạnh.

Anh ta hả hê quá rõ ràng rồi.

Có lẽ cùng một giuộc mới có thể gọi là em tốt.

7

Ba ngày thi đại học trôi qua nhanh chóng, Thẩm Phi Phi dường như thật sự đã dỗ ngọt hai người đó.

Bản thân ta lại không hề hấn gì.

Đang lúc tôi suy nghĩ thế nào để thêm dầu vào lửa khiến sự việc lớn hơn, thì Hứa Dã và Chu Trì lại chạy đến đe dọa tôi.

Yêu cầu tôi xóa video lén quay Thẩm Phi Phi trước đó, và bảo các học khác giữ mồm giữ miệng. Nếu không thì họ sẽ tung tin xấu về tôi lên mạng.

Tôi im lặng, lại nghe Hứa Dã tiếp: “Phi Phi đã với chúng tôi rồi, hai câu hỏi toán lớn mà giáo đoán đều trúng cả, tổng cộng 27 điểm!”

“Cô ấy vốn dĩ nhớ các câu hỏi lớn đó, là do chị sợ mọi người đạt điểm cao nên mới ép ấy giả vờ mất trí nhớ, không cho mọi người biết.”

“Hứa Nhu Gia, chị thật kinh tởm. Khi chưa chắc chắn có thể thi hai câu này hay không, lại đối xử với cùng lớp như . Chị còn là lớp trưởng nữa không? Chị nghĩ chuyện này mà lớn lên thì điểm thi đại học của chị còn hiệu lực không?”

Tôi vô cùng cạn lời.

Biết hai người họ có bệnh, không ngờ bệnh lại nặng đến mức này.

Thẩm Phi Phi rõ ràng sợ tôi để lộ video đó ra, ta bị nên bịa chuyện để hai người này đứng ra giải quyết tôi. Nhưng Thẩm Phi Phi gì là thật sao?

Ngay cả khi ta thật thì đây cùng lắm chỉ là vấn đề đạo đức, có thể so sánh với vấn đề pháp luật của bọn họ sao?

Tôi ung dung thúc giục họ mau đi tung tin.

Họ tưởng tôi giả vờ mạnh miệng, không thấy quan tài không đổ lệ, liền quả quyết đăng chuyện này lên nhóm lớp.

Kết quả là cảnh tượng mà họ dự đoán đã không xuất hiện. Màn hình đầy những dấu hỏi như thể đang chế nhạo hai tên hề này.

Nhưng họ vẫn không tự biết, hăng máu trong nhóm xúi giục mọi người cùng vạch trần hành vi xấu xa của tôi. Hứa Dã tên mù luật này thậm chí còn cầu tố cáo đến cục giáo dục.

Mọi người xem kịch đủ rồi, mới chậm rãi giải thích:

【Không có đâu, chúng tôi đều biết hai câu đó mà.】

【Cậu bị điên rồi sao, tự mình bị hủy thi con muốn hãm lớp trưởng à? Dù sao một người là thanh mai trúc mã của lớp trưởng, một người là em trai, mà vì một con trà xanh lại hãm người nhà mình…】

【Lớp trưởng đã đăng các câu hỏi mà La đoán trúng trước khi thi Văn rồi, không ngờ La lại giỏi như thật sự đoán trúng! Cảm ơn La, cảm ơn lớp trưởng!】

【Ôi tôi sao nhóm lại thiếu ba người, hóa ra là thiếu ba người họ, thì đáng đời rồi.】

Hứa Dã và Chu Trì không ngờ sự việc lại xoay chiều nhanh như , vỡ phòng tuyến gửi tin nhắn riêng chất vấn tôi.

Tôi không để ý, lặp lại lời của chính họ lúc ban đầu.

Lúc đó tôi đã đặc biệt hỏi lại họ, là chính họ không thèm. Vậy thì không thể trách tôi .

Hai người họ tự biết mình sai, vẫn không phục cãi lý với tôi, cố gắng dùng đạo đức ràng buộc tôi.

Tôi dứt khoát chụp ảnh màn hình, gửi vào nhóm chat có cả bố mẹ hai bên.

Hai gia đình có quan hệ tốt, bố mẹ tôi vì công việc kinh doanh thường xuyên ở nước ngoài, nên đã dùng hai dự án lớn đổi lấy việc bố mẹ nhà họ Chu chăm sóc tôi và Hứa Dã.

mới có nhóm này.

Bố mẹ Chu Trì nhanh chóng xuất hiện trong nhóm, gửi liên tiếp vài dấu hỏi. Ngay sau đó, mẹ Chu Trì không chút khách khí mắng ta té tát trong nhóm.

Vài giờ sau, bố mẹ tôi ở nước ngoài cũng thấy tin nhắn, trong nhóm lại hỏi thăm Hứa Dã một hồi.

Bố mẹ còn đặc biệt nhắn tin riêng an ủi tôi, và chuẩn bị thủ tục cho Hứa Dã đi du học, đưa nó đến trường dạy dỗ dành cho trẻ nổi loạn.

Chu Trì dường như cũng có số phận tương tự.

Còn về Thẩm Phi Phi.

Hai bên gia đình đều rất tức giận, trực tiếp phản ánh chuyện Thẩm Phi Phi hãm người khác trong kỳ thi tuyển sinh đại học cho trường học và cục giáo dục.

Thêm vào đó là video quay lén tôi đặc biệt chia sẻ lên mạng, Thẩm Phi Phi bị treo trên bảng tìm kiếm nóng suốt một tuần.

Cuối cùng kết thúc bằng việc hủy bỏ kết quả thi tuyển sinh đại học lần này, cấm thi ba năm.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...