13
“Không hiểu sao, thấy Lương Du Du cúi người vẽ áo thun mà tôi khóc muốn chết luôn…”
“Không phải là thật thì không như đâu.”
“Cô ấy đúng là hơi chảnh với Lục Vận Xuyên thật, với những gì ấy từng trải qua, có lẽ ấy xứng đáng như chứ?”
“Căn bản không có chuyện Lục Vận Xuyên bị bắt cu li. Rõ ràng là cảm song phương.”
“Tự nhiên nhớ lại câu Lục Vận Xuyên từng vợ ấy không cần nữa… Có phải Lương Du Du thật sự đòi ly hôn rồi không?”
Mấy bình luận khác, Lục Vận Xuyên không phản hồi gì.
Chỉ thả tim đúng cái bình luận đến chuyện ly hôn.
Vậy nên khi ấy cuối cùng cũng đưa điện thoại trả lại cho tôi, tôi mở weibo ra thì hoảng hồn phát hiện — hơn mấy chục nghìn bình luận đều đang van xin tôi cho ấy thêm một cơ hội.
“Chị Du Du ơi, Lục ca thật lòng với chị mà!”
“Đừng rời bỏ ấy, đừng để ảnh lạc lõng một mình giữa chốn showbiz đầy cạm bẫy…”
Tôi quay sang Lục Vận Xuyên:
“Là à?”
“Là em đòi ly hôn trước.”
Lục Vận Xuyên mặt không chút hối lỗi:
“Bây giờ ai nấy đều đang giúp nghĩ cách sao để giành lại trái tim em.”
Chẳng bao lâu sau, tổ chương trình đăng thông báo chính thức:
Tôi và Lục Vận Xuyên tiếp tục tham gia ghi hình.
Số lượng người xem livestream tăng gấp đôi so với trước.
Mọi người đều vào để xem Lục Vận Xuyên “đuổi theo vợ đến tận cửa địa ngục” thế nào.
Sáng hôm sau, tôi và cùng ngồi ăn sáng trong phòng ăn.
Tôi ngồi nghiêm chỉnh, không ngang liếc dọc.
Lục Vận Xuyên nhỏ giọng hỏi:
“Em ăn đủ chưa? Hay muốn ăn luôn trứng chiên của ?”
Tôi đáp lễ phép:
“Không cần đâu.”
Lúc ra xe, mở cửa cho tôi, tôi gật đầu:
“Cảm ơn.”
Đi mua sắm trong trung tâm thương mại, tôi thử một chiếc váy.
Trước khi Lục Vận Xuyên kịp đưa thẻ, tôi đã đưa thẻ của mình ra trước:
“Quẹt của em đi, chứ không sau này khó tách riêng.”
Bình luận tràn ngập màn hình:
“Trời ơi, Lương Du Du lịch sự quá mức luôn á. Chắc Lục ca đau lòng chết mất.”
“Bảo gì mà cu li? Những lần xách túi, mang giày trước đây, Lục Vận Xuyên như đang tận hưởng mà?”
“Chỉ mình tôi để ý thấy câu ‘khó tách riêng’ à… Cô ấy định ly hôn thật à? Lo phân chia tài sản?”
“Nói thật, Lương Du Du đối xử với Lục Vận Xuyên là đủ tử tế rồi. Trước bị chửi đến mức đó mà không thanh minh nửa lời, chỉ sợ người ta Lục Vận Xuyên ăn bám.”
“Ăn bám cái gì, hai người này là thật, từ hai phía!”
“Du Du với Vận Xuyên là cặp đôi thật sự đó trời ơi, tôi đu cp này rồi!!!”
Dưới ánh đèn sáng rực, trong gương phản chiếu nét mặt thất thần của Lục Vận Xuyên.
Trông cứ như một chó nhỏ bị người ta bỏ rơi.
Tôi chỉ có thể cảm thán trong lòng — diễn xuất đỉnh thật.
“Anh không có diễn.”
Tối đó, khi không còn camera livestream, Lục Vận Xuyên cố ý nhấn mạnh:
“Cái hôm em đơn ly hôn đã chuẩn bị xong… là lúc có tâm trạng như đó.”
Lịch trình chương trình đã đi khoảng hai phần ba.
Phùng Hy — người ban đầu mời để tạo chủ đề tranh cãi — gần như không còn ống kính nào, đành phải dính chặt lấy Thiệu Nguyệt và Tưởng Vi.
Sắc mặt ta luôn khó coi.
Vì trong bài weibo dài của Lục Vận Xuyên có nhắc đến chuyện “bị người khác khó dễ”,
cộng thêm chuyện ánh mắt đầy nghi ngờ của tóc dài hôm trước.
Đã có không ít cư dân mạng nghi ngờ — ta cố ý khó tôi để bôi nhọ hình ảnh.
Chỉ còn một nhóm fan couple điên cuồng vẫn cố níu kéo niềm tin rằng
Phùng Hy và Lục Vận Xuyên mới là chân ái, hăng say cày bình luận và spam trong livestream.
Chiều hôm đó, đạo diễn sắp xếp hoạt mới:
Các cặp đôi chia nhóm, lên núi tìm manh mối.
Tôi chủ xin ghép nhóm với Dụ Ninh.
Lục Vận Xuyên vừa đi vừa ba lần ngoái đầu tôi, bị “cún con” Dụ Ninh kéo mạnh lại:
“Đừng nữa Lục, chỉ tách ra nhiệm vụ 2 tiếng thôi mà, có phải sinh ly tử biệt đâu.”
Bình luận trực tiếp thì nghiêng ngả:
“Lục Vận Xuyên sắp hóa đá thành tượng vọng vợ rồi nhỉ?”
“Lương Du Du thì cứ như là trốn thoát thành công, chạy thẳng đến bên Dụ Ninh.”
“Tự nhiên nhớ một câu: con còn dính là còn . Còn khi ấy tỉnh táo, lý trí và không để tâm đến nữa, thì hai người nên chia tay thôi.”
“Sao tự nhiên thấy Lương Du Du đẹp lên trời?”
Tối hôm đó, siêu thoại couple Lục Vận Xuyên × Lương Du Du leo thẳng vào top 3 bảng hot search.
Có người còn đăng bài “10 điểm hợp nhau giữa Lương Du Du và Lục Vận Xuyên”,
và Lục Vận Xuyên vào bình luận tán thưởng nhiệt liệt:
“Đúng rồi, chính là như đó!”
Tôi chẳng thèm để ý, chỉ đăng một tấm hình chụp cùng Dụ Ninh trên đỉnh núi lúc hoàng hôn.
Kết quả hot comment đầu tiên là:
“Chị Du Du ơi, dây giày tuột rồi kìa, để Lục quỳ xuống buộc lại cho nha~”
Tới ngày quay cuối cùng của chương trình, đề tài bàn tán về tôi và Lục Vận Xuyên đã hoàn toàn chuyển sang hướng
“Anh ấy có theo đuổi vợ thành công hay không?”
Thì bất ngờ, một tài khoản marketing bóc phốt:
“Buồn chết mất, mấy người tưởng Lục Vận Xuyên Lương Du Du nên mới không chịu ly hôn à? Họ có ký hợp đồng tiền hôn nhân đó. Nếu ly hôn thì ta phải tay trắng ra đi. Showbiz thì gì có thật sự? Toàn vì tiền thôi!”
14
Dưới sự sắp xếp của công ty quản lý, buổi họp báo nhanh chóng tổ chức.
Trước ống kính truyền thông, Lục Vận Xuyên nghiêm mặt phủ nhận hoàn toàn chuyện hợp đồng tiền hôn nhân:
“Hợp đồng tiền hôn nhân gì cơ, ly hôn tay trắng á?
Mấy người tưởng tượng phong phú thật đấy.”
Anh nhếch môi nhẹ, ánh mắt lại chẳng có chút ý :
“Mấy điều khoản bóc lột kiểu đó, về mặt pháp lý vốn không có hiệu lực.”
“Chúng tôi đã lưu bằng chứng của bài viết đó, sắp tới sẽ tiến hành khởi kiện tiếp theo.”
Phóng viên lại hỏi thêm vài câu, Lục Vận Xuyên đáp rất trôi chảy, không để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Có lẽ nhận ra chẳng moi gì từ , họ bắt đầu chuyển mic về phía tôi.
“Gần đây hình ảnh của Lương trên mạng đã cải thiện rất nhiều.
Đây có phải là tín hiệu muốn chính thức lấn sân vào showbiz không?”
Tôi sợ quá xua tay lia lịa:
“Đừng bậy mà! Tôi chỉ là một hotgirl hạng ba thôi, biết rõ mình có mấy lạng.”
“Cái diễn xuất nửa mùa đó của tôi thì chỉ hợp quay clip tấu hài,
chứ đi đóng phim chẳng phải là hành hạ thị giác người ta à?”
Sau buổi họp báo, tôi leo thẳng lên hot search:
#LươngDuDu: Tôi không muốn tra tấn mắt khán giả
Bình luận nổ tung:
“Mẹ nó, chị Du Du thẳng quá, tui mê luôn rồi!”
“Mấy người trong giới giải trí nên học tập chị này đi, bớt quay phim rác ơn!”
“Thật ra tui coi hết mấy clip chị Du Du quay rồi, thấy diễn còn ổn hơn cả khối nữ minh tinh.”
“Thật ra… vợ chồng cùng đóng một bộ phim cảm nhẹ nhàng cũng mà…”
“Ủng hộ mạnh! Tôi cực thích luôn!”
Giữa những tranh luận rôm rả đó, lễ trao giải Kim Tú cũng đến.
Tôi và Lục Vận Xuyên cùng nhau tham dự.
Anh kiên quyết stylist riêng cho tôi, trang điểm đậm, còn mượn chiếc váy cao cấp đỏ rực như ngọn lửa.
Lúc bước lên thảm đỏ, còn giúp tôi nâng váy.
Kết quả cuối cùng công bố:
Anh giành Ảnh đế, Phùng Hy thì hoàn toàn không bất ngờ trở thành Ảnh hậu mới.
Hai người sóng đôi đứng trên sân khấu, ánh đèn sân khấu chiếu rọi, tiếng máy ảnh vang lên liên hồi.
Tôi ngồi dưới khán đài, ngước họ.
Có một khoảnh khắc rất ngắn ngủi, tôi lại thật sự có chút hiểu cảm giác “rất xứng đôi” mà fan couple vẫn .
Cho đến khi Lục Vận Xuyên cầm micro, lịch sự cảm ơn ê-kíp đoàn phim, cảm ơn đạo diễn, rồi… cảm ơn tôi.
Từ đầu đến cuối, không hề nhắc đến Phùng Hy, cũng chẳng liếc ta một cái.
Nụ dịu dàng, đoan trang của Phùng Hy gần như không giữ nổi nữa, ngay cả phần váy bên hông cũng bị ta bóp nhàu nhúm.
Đây là một đêm khiến fan couple đau lòng đến nát tim.
Sau buổi lễ, tôi và cùng rời khỏi hội trường.
Đôi giày cao gót hàng hiệu mượn tạm lớn hơn nửa size, bị tôi đá văng ra ngoài lúc sơ ý.
Lục Vận Xuyên không nghĩ ngợi gì đã cúi xuống nhặt lên, quỳ một gối bên rìa thảm đỏ, giúp tôi mang lại.
Khoảnh khắc này bị ai đó chụp lại, và leo thẳng lên hot search số một.
“Anh Lục: Không quên tâm nguyện ban đầu.”
“Cứu với, có ai thấy hôm nay chị Lương Du Du đẹp xuất sắc không ?!”
“Nhưng mà giờ Lục Vận Xuyên đã là Ảnh đế rồi, thật thì… Lương Du Du hơi không xứng lắm đúng không?”
“Ừ đúng rồi đó, Phùng Hy là Ảnh hậu, đúng là xứng đôi. Chỉ tiếc Lục chẳng buồn nhắc tới ấy.”
Chúng tôi lên xe, bên ngoài là bầu trời đêm lác đác tuyết rơi.
Lục Vận Xuyên lấy áo lông dày quấn tôi thành cái kén, nắm lấy bàn tay lạnh buốt của tôi:
“Em sao thế? Không vui à?”
Tôi thở dài:
“Không phải không vui… chỉ là cảm thấy mọi thứ như mơ thôi.”
“Mới tháng trước, họ còn ghét em đến tận xương tủy, chỉ vì em ăn một cây kem mà bị chửi hàng trăm bình luận. Vậy mà giờ lại thành người tung hô.”
Tôi đưa tay hứng một bông tuyết, nó tan trong lòng bàn tay.
“Thật ra em vẫn chưa hiểu… Rốt cuộc thì bắt đầu thích em từ khi nào?”
Lục Vận Xuyên im lặng một lúc.
“Lúc đầu… thật sự vừa biết ơn, vừa có chút ghét em. Năm mươi ngàn và cầu kết hôn, cứ tưởng đó là trò của một tiểu thư nhà giàu.”
Trước khi gặp tôi, cũng từng có người ra giá một triệu để bao nuôi Lục Vận Xuyên.
Anh từ chối.
Chọn đồng ý với tôi, chỉ bởi vì lúc ấy thật sự không còn đường lui.
“Sau đó, có một lần em nhận cuộc gọi từ người nhà, rồi em uống say, ôm mà rất nhiều.”
“Nói hồi đó em sống cùng bà ngoại ở huyện nhỏ, tới tận 18 tuổi bà mất mới biết nhà mình thực ra giàu có. Ba mẹ thì đưa em trai em định cư nước ngoài, chỉ để lại cho em một chiếc thẻ có 100 ngàn.”
Em say quá, sáng hôm sau tỉnh dậy chẳng nhớ mình từng gì.
Nhưng Lục Vận Xuyên lại nhớ rõ từng câu chữ.
“Chúng ta vốn dĩ là cùng một thế giới.”
Anh siết tay tôi lại, hôn nhẹ lên trán tôi.
“Lúc đó nghĩ, nếu thật sự phải người thay thế cho mối đầu của em, thì cũng không sao.”
“Dù sao thì… người kia đã rời bỏ em rồi, còn là chồng hợp pháp của em. Nói cho cùng, người có cơ hội thắng vẫn là .”
Đêm hôm đó, tôi đã “kiểm tra” toàn bộ thành quả luyện tập của Lục Vận Xuyên, mệt đến mức không nhấc nổi eo dậy.
Mà khi tôi đã ngủ say…
Lục Vận Xuyên trả lời bình luận kia – bình luận rằng đã là Ảnh đế rồi, còn tôi thì không xứng.
“Giải Kim Tú đã tổ chức 46 năm, có tổng cộng 47 người đoạt Ảnh đế. Tôi chỉ là một trong số đó.”
“Nhưng trên đời này, chỉ có một Lương Du Du.”
(Toàn văn kết thúc).
Bạn thấy sao?