Bà Lục tiếp đón nồng hậu, tôi tươi bước xuống xe.
Tôi đứng ở cửa chào hỏi bà Lục.
Dù sao bây giờ tôi là con dâu của nhà họ Tạ, nhà mẹ đẻ lại là nhà họ Thẩm gần đây rất nổi tiếng.
Chưa kể đến việc t/át “con nuôi” trước mặt mọi người.
Bây giờ các phu nhân ở thủ đô đều nể tôi ba phần.
Bà Lục để ý đến cháu của tôi nên giọng điệu cẩn thận muốn lấy lòng tôi.
Tôi cũng rất thoải mái đồng ý, chỉ chờ người trẻ gật đầu thừa nhận.
Nhìn dáng vẻ vui mừng khôn xiết của bà Lục.
Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, trong mắt thoáng qua vẻ ch/âm bi/ếm.
Con trai bà ta năm nay hai mươi tám tuổi chẳng nên trò trống gì, còn bụng của phụ nữ khác to mà không chịu trách nhiệm.
Cháu tôi Thẩm Uyển mới hai mươi mốt tuổi đã khởi nghiệp ở châu Âu, gặt hái rất nhiều thành công.
Nhà họ Lục các người cũng xứng sao?
Dù nghĩ trên mặt tôi vẫn nở nụ thân thiện, kéo tay bà Lục :
“Chị đừng lo, chuyến bay của Uyển Uyển bị trễ, khoảng nửa tiếng nữa sẽ tới buổi tiệc thôi.”
“Đến lúc đó hai đứa trẻ gặp mặt, cũng là để vun đắp cảm.”
Nói xong, tôi lại thêm vài câu về thành tích gần đây của công ty Thẩm Uyển ở châu Âu.
Lại khiến bà Lục càng hài lòng hơn.
Sau khi trò chuyện thêm một lúc, người nhà họ Thẩm bước tới thầm vào tai tôi vài câu.
Tôi nở nụ , sau đó ngẩng đầu với bà Lục:
[ – .]
“Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, Uyển Uyển chẳng phải tới rồi sao.”
Nói xong, trước cổng nhà họ Lục xuất hiện một bóng dáng.
Thẩm Uyển mặc bộ lễ phục màu rượu vang, tự tin rạng ngời xuất hiện trước mặt chúng tôi.
Thấy con dâu tương lai vừa giỏi giang vừa xinh đẹp như , bà Lục hài lòng không để đâu cho hết, liên tục khen ngợi.
Con trai duy nhất của nhà họ Lục đời này lại là kẻ ă/n ch/ơi tr/ác tá/ng, nếu có một con dâu có năng lực như , thì tương lai của nhà họ Lục không còn gì phải lo lắng nữa.
Tôi và Thẩm Uyển nhau.
Đôi mắt đào hoa của Thẩm Uyển khẽ cong lên, trao cho tôi một ánh mắt “mọi việc suôn sẻ”.
Tôi hiểu ý, mỉm quay sang bà Lục: “Bà Lục, Uyển Uyển bây giờ đã đến, chi bằng để hai đứa trẻ gặp mặt nhau một chút nhé.”
Bà Lục gật đầu, lập tức kéo tay Thẩm Uyển bước vào trong.
Ánh mắt tôi lướt qua cổng nhà họ Lục, cuối cùng cũng thấy điều tôi muốn thấy.
Là chiếc xe sang trọng khác của nhà họ Tạ.
Nếu không nhầm thì đó là chiếc xe chuyên dùng để đưa đón Tạ Viên.
Tôi khẽ xoay người che khuất tầm của bà Lục, rồi tiếp tục với bà ta.
Thẩm Uyển đã lăn lộn trên thương trường vài năm, lừa gạt cậu ấm nhà họ Lục dễ như trở bàn tay.
Chỉ trong mười phút, cậu ấm nhà họ Lục đã từ khó chịu trở thành vui vẻ .
Nên khi Tạ Viên lao vào phòng tiệc, cảnh tượng đầu tiên ta thấy chính là cậu ấm nhà họ Lục và Thẩm Uyển đang trò chuyện vui vẻ.
Tạ Viên luôn Tạ Hành bảo vệ, những buổi tiệc xã giao như thế này ta còn chưa tham gia mấy lần.
Đa số mọi người chỉ biết tên ta, chưa từng thấy mặt ta.
Khi thấy ta xông vào, mọi người còn tưởng là minh tinh nào đó không biết phép tắc.
Bạn thấy sao?