Trà Xanh Đừng Lanh [...] – Chương 6

6. Trà xanh lanh chanh tìm đường lui

Tạ Hành thấy tôi ta như đang đống rá/c thì liền thấy khó chịu.

Tạ Viên vốn tưởng sẽ bị trừ/ng ph/ạt vì dám khiêu khích tôi.

Cứ hồi hộp lo lắng đến tối muộn thì thấy tôi thay quần áo, dẫn theo người chuẩn bị đi dự tiệc.

Cô ta còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì lại tò mò những lời tôi với người :

“Tối nay cậu chủ nhà họ Lục sẽ tới, nhớ tiếp đãi cậu ta đàng hoàng đấy.”

Vừa dứt lời thì Tạ Viên đang ngồi trên ghế sofa đã đứng dậy.

Cô ta nắm lấy cổ tay tôi, sắc mặt căng thẳng:

“Cô cái gì? Cậu chủ nhà họ Lục?”

Tôi từ từ ngước lên gương mặt luống cuống của ta.

Cười như không :

“Đúng , bà Lục đang tìm vị hôn thê cho con trai mình, rất vừa ý với cháu tôi.”

Tạ Viên nghe thấy thì tr/ợn mắt muốn phản bác, bị người cản lại:

“Cô chủ, mặt còn chưa lành, nếu ra ngoài sẽ nhà họ Tạ mất mặt.”

“Vì thể diện nhà họ Tạ, tốt hơn hết là nên ở nhà dưỡng thương đi.”

Nói xong thì tôi mặc kệ Tạ Viên đang gọi, cùng người lên xe rời đi.

Hóa ra Tạ Viên này cũng còn chút tâm tư thiếu nữ, vẫn còn chút kỳ vọng với Tạ Hành.

Tạ của ta mà lại cam tâm nguyện chống lại bà cụ Tạ.

Lại từ chối ý tốt của bà cụ Tạ muốn mai mối cho ta.

Lại còn mỉ/a m/ai bà cụ Tạ, bà ấy xem thường con trai.

Còn muốn ph/á v/ỡ cảm của bọn họ.

[ – .]

Khiến bà cụ Tạ t/ức đến mức lên cơn đ/au ti/m, chỉ thẳng vào mặt Tạ Viên mắng ta không biết tốt xấu.

Khi đó chuyện này lan rộng khắp cả giới thượng lưu, ngay cả nhỏ của tôi đang ở nước ngoài cũng bàn tán về chuyện này.

Bà cụ Tạ ra Tạ Viên này chẳng phải người tốt lành gì.

Nếu sau này để Tạ Viên lên bà chủ nhà họ Tạ thì sớm muộn gì cũng ph/á sả/n.

Thế nên lợi dụng chuyện hợp tác với nhà họ Thẩm rồi chọn tôi con dâu luôn.

Giờ đây Tạ Viên trở thành chuyện cho cả thủ đô.

Chẳng có gia tộc danh giá nào muốn một con nuôi lại dây dưa với bố nuôi.

Một số cậu ấm còn cợt:

“Bảo tôi cưới Tạ Viên à, thế thì chẳng khác gì bảo tôi tự c/ắm chiếc sừ/ng sáng trưng lên đầu mình!”

Nhìn các chị em xung quanh mình từng người một tìm bến đỗ.

Còn bản thân ta vì Tạ Hành bảo vệ quá mức mà không có một cậu ấm nhà hào môn nào để ý đến ta.

Tạ Viên ho/ảng s/ợ rồi.

Cô ta nguyện cúi người, chủ tiếp cận với cậu ấm nhà họ Lục.

Cậu ấm nhà họ Lục cũng không phải kẻ tốt lành gì, ai đến cũng không từ chối, hai người cứ đến thì tôi tiếp.

Không ngờ mà gạo nấu thành cơm, Tạ Viên có th/ai.

Tôi ngồi trong xe Tạ Viên đuổi theo ra đến cửa.

Bộ dạng gấp gáp của ta khiến tôi vô cùng vui vẻ.

Cậu ấm nhà họ Lục chẳng qua chỉ là chơi với Tạ Viên mà thôi, căn bản không có ý muốn cưới ta.

Thế nên khi bà Lục đề cập đến việc muốn nhờ tôi tìm vị hôn thê cậu ấm nhà họ Lục, cậu ta đã quên mất lời “thề non hẹn biển” với Tạ Viên rồi.

Sảng khoái đồng ý.

Chiếc xe nhanh chóng đi đến nhà họ Lục.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...