Trà Xanh Đừng Lanh [...] – Chương 1

1. Trà xanh lanh chanh trong lễ cưới

Khi tôi bước vào lễ đường trong bộ váy cưới, mắt tôi thấy một đứng trên ban công nhỏ ở tầng hai.

Cô ta cũng mặc một chiếc váy cưới trắng muốt không khác gì váy của tôi.

Không chỉ , đôi mắt đẹp của ta ướt đẫm lệ xuống rể hôm nay của tôi là Tạ Hành. Đồng thời, Tạ Hành cũng ngước lên ta.

Thật thâm .

Khiến cho người đang dâu như tôi trông chẳng khác gì một hề.

Lúc này tôi khoác tay bố mình, thế nên khi ông nắm c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đ.ấ.m định nổi giận thì tôi đã kịp ngăn lại.

Tai tôi nghe một người khách ngồi gần đó lẩm bẩm:

“Cô đó là ai ? Dự lễ cưới mà lại ăn mặc giống hệt dâu, chẳng lịch sự chút nào cả!”

ngồi bên cạnh người khách ấy kéo tay ấy, thì thầm trả lời:

“Đó là con nuôi mà Tạ Hành đã nuôi suốt mười tám năm, cảm giữa họ rất tốt!”

“Ai mà không biết ta có ý đồ gì, chỉ là bà cụ Tạ không ưa ta, buộc Tạ Hành phải chọn Thẩm Ngọc Thư con dâu.”

Cuối cùng, dưới ánh mắt giám sát của bà cụ Tạ, Tạ Hành miễn cưỡng thu hồi ánh mắt của mình.

mặc váy cưới đứng trên ban công nhỏ cũng bị người ta kéo xuống, bị ép thay váy khác rồi đến cạnh Tạ Hành.

Tôi mỉm khoác tay bố mình tiến về phía trước, vẻ đoan trang của tôi hoàn toàn phù hợp với cầu “tiểu thư khuê các” của bà cụ Tạ.

Ngay trước mặt đó, tôi để Tạ Hành đeo nhẫn cho mình, sau đó cùng thề nguyện dưới sự chứng kiến của mục sư.

[ – .]

Tôi có thể thấy mắt ta ngày càng đỏ lên, vẻ mặt của Tạ Hành cũng không vui vẻ gì.

Tôi lạnh lùng quan sát, ánh mắt lóe lên chút ch/âm b/iếm.

Đ/au lòng vì ta à? Vậy thì tôi sẽ cho các người càng thêm khó chịu!

Ngay trước khi ta s/ụp đ/ổ, tôi liền nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, trên mặt nở nụ thân thiện:

“Con là Tạ Viên phải không? Từ hôm nay mẹ chính là mẹ của con rồi.”

Mọi người bên dưới đều sữ/ng s/ờ, sau đó không kìm bật . Tôi giữ nụ đoan trang, “hiền từ” ta:

“Người ta con nhân kiếp trước của bố, điều này hoàn toàn đúng với hai người nhỉ!”

Nói xong, trên mặt tôi vẫn giữ nụ thân thiện, còn ta như bị l/ột tr/ần trước mọi người, bí mật sâu kín nhất trong lòng bị tôi phơi bày ra.

Trước ánh mắt tò mò của mọi người, ta xấu hổ gi/ận d/ữ chạy ra ngoài.

Còn Tạ Hành đứng một bên thì bị tôi giữ chặt. Nụ trên môi tôi không hề giảm:

“Chồng à, vì sự hợp tác giữa nhà họ Tạ và nhà họ Thẩm, tôi khuyên nên tiếp tục cùng tôi đi mời rư/ợu.”

Nói xong, tôi thấy Tạ Hành trừng mắt tôi đầy căm phẫn, thế ta chẳng thể gì khác là phải cố nén cơn giận và cùng tôi đi chào từng bàn khách.

Lễ cưới hoàn hảo kết thúc, đánh dấu sự hợp tác giữa nhà họ Thẩm và nhà họ Tạ lên một tầm cao mới.

Sau lễ cưới, Tạ Hành bận rộn với công việc hợp tác ở nước ngoài của nhà họ Thẩm, không có thời gian để cân bằng mối quan hệ giữa vợ mới và con nhỏ.

, tôi phải tự mình giải quyết.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...