18
Những ký ức đã bị chôn vùi từ lâu bất ngờ ùa về.
Tôi đã bảo rồi, ID game của Cố Đình Chi quen lắm.
Anh ta chính là người trai mạng mà tôi năm 12 tuổi.
Khi đó, tôi chỉ muốn lừa ta để chơi game cùng.
Không ngờ chuyện một thời gian, tôi lại thực sự có cảm với ta.
Anh ta quan tâm tôi khi tôi ốm, tặng quà vào các dịp lễ, thậm chí mua hết những skin mới của Liên Quân.
Có vẻ như ta nghiêm túc, còn tôi thì bắt đầu thấy lo lắng.
Tôi chỉ là một học sinh lớp 6, nếu mẹ tôi biết, chắc chắn sẽ đánh chết tôi.
Vậy nên tôi viện cớ qua loa để chia tay, sau đó chặn ta.
Mười năm trước, bánh xe định mệnh đã bắt đầu chuyển , để rồi báo ứng rơi xuống đầu tôi hôm nay.
Giờ tôi giả chết còn kịp không?
Nhưng rõ ràng là ta đã nhận ra tôi.
Tôi liệu có sống sót mà rời khỏi chương trình này không?
Không ổn rồi, tôi phải gì đó.
Tôi cố lấy dũng khí, : “Có lẽ ấy có nỗi khổ riêng, ví dụ như mẹ ấy không cho phép sớm chẳng hạn.”
Cố Đình Chi nhạt, : “Không sao, giờ bù đắp vẫn kịp mà. Đúng không, Hạ Ninh?”
Ánh mắt sâu thẳm, khiến tôi cảm thấy rùng mình, như thể mạng sống của mình đang bị đe dọa.
Tôi chỉ có thể nặn ra một nụ gượng gạo.
Tổ chương trình vì muốn đào sâu thêm drama, liền hỏi: “Vậy bây giờ thì sao? Cô ấy có hối hận không?”
Tôi gào thét trong lòng: Hối hận lắm!
Cố Đình Chi tôi, chậm rãi :
“Tôi không biết. Ngày đó ấy không một lời, chỉ chặn tôi.
Bây giờ gặp lại, trông ấy có vẻ rất thoải mái.”
Tôi cúi đầu, không dám , trong lòng như muốn khóc.
Tôi hoàn toàn không thoải mái chút nào.
Tô Thiển Thiển với ánh mắt dịu dàng, nhẹ giọng: “Cô ấy không xứng đáng.”
Cố Đình Chi không nghĩ ngợi, lập tức phản bác: “Cô ấy xứng đáng. Không ai xứng đáng hơn ấy.”
Tô Thiển Thiển cúi đầu, ánh mắt lóe lên tia không cam lòng.
Đúng như mong đợi của tổ chương trình, tối hôm đó, chương trình eSports này lập tức leo top hot search.
#CốĐìnhChiXứngĐángVănHọc#
#CốĐìnhChiTìnhĐầu#
#CốĐìnhChiSâuĐậm#
….
Tôi như bị sét đánh.
19
Đây chính là sức hút của ảnh đế tam kim sao?
Dù đã rời khỏi giới giải trí, chỉ một tin đồn nhỏ cũng có thể leo thẳng top hot search.
Nếu fan của ta biết tôi chính là mạng đã “đá” ta, chẳng phải tôi sẽ bị họ chặt ra ba nghìn mảnh sao?
Tôi ghét cái tính không giấu nổi chuyện của mình.
Livestream xong, tôi vừa thấp thỏm vừa lo lắng, ngồi không yên.
Theo nguyên tắc “có chuyện thì phải rõ”, tôi cuối cùng cũng đợi đến khi livestream kết thúc, lén hẹn Cố Đình Chi ra khu rừng nhỏ sau biệt thự.
Tôi chân thành xin lỗi: “Xin lỗi, hồi đó tôi còn trẻ con, không hiểu chuyện. Mong ảnh đế Cố đừng để bụng.”
Nói xong, tôi lấy điện thoại chuyển khoản 100 nghìn, coi như đền bù cho những món quà và skin đã mua cho tôi năm đó.
Anh liếc mắt điện thoại, tựa người vào thân cây, dáng vẻ lười nhác:
“100 nghìn muốn mua lại trái tim thật lòng của tôi hồi đó à? Hơi rẻ nhỉ?”
Tôi không nghi ngờ gì về cảm chân thành, cảm đó đã sớm thay đổi.
Tôi cũng từng trải qua hai mối , không tin trên đời này có ai mãi không thay lòng.
Làm sao một người có thể một người khác lâu đến , nhất là khi họ còn chưa từng gặp mặt?
Tôi bình thản : “Ảnh đế Cố, chuyện mười năm trước, chắc không đến mức khiến vẫn để bụng đến giờ chứ? Anh là người rộng lượng, đừng chấp nhặt với tôi.”
Anh nghiến răng không gì, trong mắt hiện rõ sự tức giận.
Thấy không phản ứng, tôi lại : “Vậy muốn tôi gì mới tha thứ cho tôi?”
Anh đáp ngay: “Cưới tôi.”
“Hả?” Tôi như bị đứng hình.
Chẳng phải nên theo trình tự là trước rồi mới đến cưới sao? Thế này có phải nhanh quá không?
20
Thấy tôi đơ ra, bật khẽ, dịu dàng :
“Đừng thế, đừng nghi ngờ cảm của tôi, không? Tôi nghiêm túc đấy.
“Tôi không định ép buộc gì đâu, chỉ là thôi. Cô có quyền chia tay tôi, cũng phải cho tôi quyền theo đuổi .
“Tôi có thể theo đuổi không, Hạ Ninh?”
Anh tôi đầy chân thành, ánh mắt như mặt hồ tĩnh lặng, phản chiếu ánh sao lấp lánh.
Tôi bỗng dưng ngẩn người, suýt nữa bị đắm chìm trong đôi mắt ấy.
Phải thừa nhận, Cố Đình Chi đúng là có khuôn mặt hoàn hảo.
Từng đường nét sắc sảo, ánh mắt lại mềm mại, khiến tim tôi đập loạn nhịp.
“Tùy… tùy .”
Tôi lắp bắp ném lại một câu, rồi quay người chạy biến.
Trong lúc hoảng loạn, tôi thậm chí không tìm đường quay về biệt thự.
Lang thang trong rừng, tôi vô bắt gặp hai người khác cũng đang chuyện.
Sao lần nào tôi cũng đụng trúng những chuyện thế này nhỉ?
Đúng là thể chất “chuyên ăn dưa” mà.
Dưới ánh trăng, tôi nhận ra họ là Tô Thiển Thiển và Giang Xích.
Tô Thiển Thiển khóc đến mức nước mắt rơi như mưa, nghẹn ngào :
“Giang Xích, nghĩ cách giúp em với không? Em thật sự bị dồn đến đường cùng rồi, nếu không em đã chẳng phải cầu xin .
Xem như vì những ngày chúng ta từng bên nhau, không thể thấy chết mà không cứu.”
Giang Xích có vẻ bực bội: “Hắn chẳng phải chỉ cần tiền thôi sao? Đưa cho hắn là xong chứ gì.”
“Không .” Tô Thiển Thiển tuyệt vọng .
“Trước đó hắn đòi 5 triệu từ quản lý của em, chị ấy không đưa mà còn mắng hắn một trận, khiến hắn tức giận.
Giờ hắn không cần tiền nữa, chỉ muốn em chết.”
“Vậy biết phải gì? Loại chuyện này giúp thế nào ?”
21
“Chúng ta công khai đi, Giang Xích.” Tô Thiển Thiển nắm chặt tay Giang Xích, như bấu víu vào cọng rơm cứu mạng.
“Như chúng ta sẽ có nhiệt, đến lúc đó mặc hắn ta bóc phốt, cũng không nên sóng gió gì.”
Giang Xích hơi há miệng, khuôn mặt trống rỗng.
Tô Thiển Thiển ta, ánh mắt đầy cầu xin.
Giang Xích mãi không đáp lại, Tô Thiển Thiển gấp gáp: “Giang Xích, giúp em đi.”
Giang Xích thất vọng :
“Em muốn kéo xuống nước? Em biết là idol, chỉ cần công khai đương là sự nghiệp coi như tiêu.
Khi nghĩ ra cách này, em có nghĩ đến không?”
Tô Thiển Thiển buông tay ra, oán hận: “Rốt cuộc, vẫn chỉ là một kẻ hèn nhát, ích kỷ, không chịu hy sinh dù chỉ một chút vì em.
Anh vốn không em đủ.”
Giang Xích siết chặt nắm tay, như đã chấp nhận buông xuôi:
“Đúng, điều khiến hối hận nhất trong đời là từng em.
Anh giống như một thằng ngốc, bị em giỡn bao nhiêu năm.
Đến cuối cùng, em còn muốn hy sinh cả sự nghiệp để bảo vệ em.
Anh chỉ hối tiếc người đầu tiên gặp không phải là Hạ Ninh.
Hạ Ninh sẽ không bao giờ đối xử với như em.”
Trốn trong bóng tối, tôi lại ăn phải một quả dưa liên quan đến chính mình.
Thảo nào Giang Xích muốn quay lại với tôi, hóa ra bị Tô Thiển Thiển cho bực, nhớ đến những điều tốt đẹp tôi từng , liền tìm đến tôi để an ủi.
Thật là quá thất vọng.
Tô Thiển Thiển run rẩy, buông lời cay nghiệt: “Nơi này không chỉ có mình là đàn ông.
Chờ tôi cưa đổ Cố Đình Chi, cứ việc hối hận đi.”
Ăn dưa đến đây, tôi cảm giác muốn nghẹt thở.
Cái chương trình này chỉ có năm người, quan hệ nam nữ phức tạp đến mức chẳng khác nào đề toán đường cong bậc hai.
Tôi thực sự mệt mỏi.
Cái show này đúng là tào lao, tôi chịu hết nổi rồi, hãy để tất cả tan biến đi.
22
May mắn là sau đó không có thêm biến cố gì lớn, mọi người quay lại quay chương trình bình thường.
Ngoài việc Giang Xích thỉnh thoảng lại phiền tôi, Cố Đình Chi đôi lúc bày tỏ sự quan tâm, và Tô Thiển Thiển cứ bám lấy Cố Đình Chi để ép fan đẩy thuyền, thì tất cả khá ổn.
Trong năm người, chỉ có mỗi Vô Úy là hoàn toàn đứng ngoài drama.
Ai hiểu chứ, đôi lúc tôi thực sự ghen tị với cậu ta, ngây thơ vô tư như một đứa trẻ.
Nhưng bất ngờ luôn đến một cách đột ngột, khiến người ta không kịp trở tay.
Một bức ảnh bỗng leo thẳng lên hot search.
Trong ảnh, một mặc váy lộ liễu, dựa sát vào một ông chủ trung niên bụng phệ.
Người đàn ông tay cầm ly rượu vang, nham nhở.
Góc chụp từ bên ngoài cửa sổ, qua là biết bị chụp lén.
Chẳng mấy chốc, dân mạng nhận ra người đàn ông trung niên trong ảnh là tổng giám đốc Vương của Tinh Hoàng Entertainment, một nhân vật lớn nắm giữ nhiều tài nguyên hạng nhất.
Cô trong ảnh chỉ lộ nửa mặt nghiêng, trông khá giống tôi.
Dưới bài đăng, dân mạng bàn tán xôn xao:
“Người trong ảnh là Tô Thiển Thiển hay Hạ Ninh ? (Chỉ là người qua đường, thắc mắc hỏi thử, ảnh này thật khó phân biệt).”
“Trời đất, ông Vương đó có vợ rồi, chẳng phải là tiểu tam sao?”
“Không cần nghĩ nhiều, chắc chắn là Hạ Ninh.
Tô Thiển Thiển trong sáng, đáng như thế, sao chuyện này ?
Thật đấy, Hạ Ninh thật sự kinh tởm.”
Ngay sau đó, từ khóa “Hạ Ninh tiểu tam” nhanh chóng leo lên hot search.
Tôi tức đến mức bật .
Thật là kiểu não trực tiếp thông với miệng, mở miệng là phun rác.
Tôi lập tức đăng bài phủ nhận trên Weibo: Không phải tôi.
Nhưng chưa kịp yên, phần bình luận bên dưới đã bị fan của Tô Thiển Thiển oanh tạc.
“Có ảnh rồi, chẳng lẽ còn giả sao?”
“Có người đúng là vừa muốn gà, vừa muốn dựng cổng tiết hạnh phường, đừng lố quá.”
“Đã là nghệ sĩ có vết nhơ thì đừng ra ngoài phiền người khác nữa.”
23
Mọi người chỉ với vài câu đã đóng đinh tôi lên cây cột sỉ nhục.
Mấy ngày này, nhờ kỹ năng chơi Liên Quân đỉnh cao, tôi cũng lấy lại chút thiện cảm từ dân mạng.
Đôi khi cũng có vài bình luận như: “Con chơi Skud thì có ý đồ gì xấu chứ?” hay “Người trong ảnh chưa chắc là Hạ Ninh đâu?” lên tiếng bênh vực tôi.
Nhưng rất nhanh, những bình luận đó bị nhấn chìm bởi hàng loạt lời ác ý.
Nhìn đống tài khoản IP cùng một địa điểm, tôi giận đến sôi máu, cầm điện thoại xông thẳng đến phòng Tô Thiển Thiển, quăng luôn điện thoại vào mặt ta.
Tôi gào lên: “Cô còn mua cả thủy quân à? Đừng quá đáng quá!”
Chiếc điện thoại cũng nặng, Tô Thiển Thiển hét lên một tiếng, khiến cả biệt thự xôn xao kéo đến.
Đạo diễn tất nhiên không bỏ lỡ cơ hội hút nhiệt, ngay lập tức mở livestream.
Tô Thiển Thiển mắt rưng rưng, vẻ mặt vô tội: “Tại sao chị lại đối xử với em như ? Chị Hạ, em không biết mình đã sai điều gì.”
“TM* giả bộ cái gì?” Tôi lao đến định xé rách cái mặt giả tạo của ta, bị hai nhân viên giữ chặt, không nhúc nhích .
“Đang gì đó!”
Một tiếng quát lớn vang lên, Cố Đình Chi bước ra từ đám đông, kéo tôi ra sau lưng, che chắn cho tôi.
Khoảnh khắc đứng trước mặt tôi, tôi không kìm mà cay sống mũi, nước mắt bất giác rơi xuống.
Từ khi vào giới giải trí, tôi đã gặp chuyện thế này vô số lần.
Tôi không đau lòng, chỉ giận dữ, không hiểu sao, chỉ cần có người đứng ra bảo vệ mình, tôi lại không kiềm mà rơi nước mắt.
Cố Đình Chi nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt tôi, : “Đừng sợ, có tôi ở đây.”
Anh chắn ống kính, che chở đưa tôi rời khỏi.
Anh hiểu tôi không muốn bị máy quay ghi lại dáng vẻ yếu đuối của mình.
Sau đó, đăng một dòng trên Weibo: “Người trong sạch sẽ minh oan.”
24
Quản lý Dương của tôi cũng tìm cách điều tra nguồn gốc bức ảnh.
Người đăng là một tay săn ảnh rất giàu kinh nghiệm, đoán trước chuyện sẽ ồn ào nên đã giấu danh tính, chỉ đăng một bức ảnh rồi biến mất, không để lại thông tin thật, rất khó truy ra.
Cố Đình Chi giúp tôi liên lạc với tổng giám đốc Tinh Hoàng Entertainment, ép ông ta phải ra mặt đính chính.
Tổng giám đốc Vương vì e ngại Cố Đình Chi và tập đoàn Cố, miễn cưỡng đăng bài phủ nhận.
Nhưng dân mạng vốn đã định kiến từ trước, không ai thèm tin, mà tiếp tục nhục mạ tôi bằng những lời lẽ kinh tởm.
Dương tỷ bảo, cách tốt nhất bây giờ là lặng lẽ xử lý.
Nhưng những chuyện khác tôi có thể nhịn, riêng chuyện này liên quan đến danh dự của tôi, tại sao tôi phải im lặng chịu đựng?
Hơn nữa, bọn họ nhắm vào Tô Thiển Thiển, tại sao tôi phải gánh tội thay ta?
Càng nghĩ càng tức.
Nửa đêm, tôi bật dậy mắng to: “Đồ khốn!”
Cả biệt thự im phăng phắc, chẳng ai dám hó hé nửa lời.
Cái đồ trà xanh chết tiệt, dám mà không dám nhận, gặp chuyện là đổ hết lên đầu tôi.
Tôi thực sự muốn đi phẫu thuật chỉnh mặt cho khác ta.
Khi tôi đang định bất chấp tất cả gọi cho bố để than thở, thì Cố Đình Chi bất ngờ đăng một bài Weibo:
“Tôi mong mọi người ngừng bịa đặt và bôi nhọ người tôi . Nếu không, tập đoàn Cố sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý.”
Đội ngũ luật sư của tập đoàn Cố mệnh danh là “chiến thần bất bại” của Trung Quốc.
Ngay lập tức, các trang tin tức đồng loạt gỡ bài và video.
Lần này, tôi và Cố Đình Chi cùng leo top hot search.
#CốĐìnhChiBảoVệNgườiYêu#
#CốĐìnhChiHạNinhHẹnHò#
#CốĐìnhChiVàTìnhĐầuBạchNguyệtQuangLàHạNinh#
….
Quản lý Dương gọi điện cho tôi: “Dư luận đảo chiều rồi. Cô giỏi thật, có cả ảnh đế Cố đứng ra bảo vệ, sao không sớm với tôi?”
Điện thoại tôi reo liên tục, mở ra toàn thấy thông báo tag tên tôi.
Bạn thấy sao?