Trà Xanh Bá Đạo – Chương 4

4

Sau khi bị từ chối, Tô Trà không vui vẻ lắm:

[Được rồi, không đăng ký kết hôn, công bố cũng chứ?]

[Em có thể đăng thêm vài tấm ảnh tự sướng của tôi để tuyên bố chủ quyền.]

Cô ta gửi tới một tấm ảnh tự sướng.

[Tôi xinh đẹp lòng người như , có dục vọng đối với tôi cũng là chuyện thường thôi.]

[Đương nhiên, dáng dáp em cũng không tệ, xứng đôi với tôi lắm.]

[Sao không lời nào, gửi ảnh đi.]

Cô ta lại gửi một tấm ảnh tự sướng nữa.

[Lần này thấy chưa?]

[Không phải vẫn chưa nhận đấy chứ? Sao còn không lên tiếng? Có phải em xấu hổ hay không? A, nhóc ngốc này, thích thì cứ thẳng, bao nhiêu ảnh chụp đều gửi cho em, cả người tôi đều là của em chứ gì là ảnh chụp.]

Tôi nổi cả da gà da vịt lên rồi.

Tô Trà gõ những dòng này không thấy ghê tởm sao?

Cô ta sẽ không cố ý tôi buồn nôn chứ.

Buổi sáng vốn đã phiền, còn cái rắm này.

Tôi cũng cố ý là ghê tởm ta: [Ông xã Trà Trà thật xinh đẹp, em rất thích rất ! Liếm l.i.ế.m liếm l.i.ế.m liếm liếm.]

Trong nháy mắt, Tô Trà ở bên kia gửi liền năm mươi tấm tự sướng, thoạt rất kích , là kiểu lời không hề dính dáng đến hành vi.

[Tay run, nhiều quá.]

[Em xóa ngay đi nhé.]

[Đừng có lén lút giữ lại.]

[Thật gợi cảm.]

[Tôi biết ngay lúc trước em thích tôi phải kiềm chế.]

[Em thế mà lại có loại tâm tư này với tôi, thật biến thái, tôi rất thích, tôi thích em chuyện này trực tiếp.]

[Cô nhóc kia, thật muốn xử lý em ngay lúc này.]

[……]

Tôi cũng thật muốn xử lý ta thật mạnh!

Nhưng nếu nghĩ kỹ thì sáng nay ta đã sụp đổ thành đống đổ nát, vạch trần những lời bá tổng này cũng chẳng có tác dụng gì.

Không phải, ai dạy ta như ?

Tôi không thể chịu đựng nữa.

Tôi gõ chữ một hồi, nhập vào những lời ác độc nhất.

[Cái ghi tên trong danh bạ kia là chơi đấy!]

Nhưng lại chậm rãi xóa đi.

Quên đi, không nữa, mạng vẫn quan trọng hơn.

7

Buổi chiều lúc quay chương trình giải trí, tinh thần Tô Trà rất sảng khoái.

Bởi vì chuyện ngày hôm qua, MC điên cuồng tìm chúng tôi trò chuyện.

Tô Trà giống như một con công hoa xòe đuôi khoe khoang khắp nơi, trong giọng có sự đắc ý mà người điếc cũng có thể nghe ra.

“Vâng, tôi có vợ rồi.”

“Tôi đã thức tỉnh, ý tôi là về mặt tư tưởng, tôi thấy mình phù hợp chồng hơn.”

“Cái gì mà , tôi là nghiêm túc.”

Sau đó ta bị MC kéo xuống.

Lúc lên sân khấu lần nữa, thần sắc Tô Trà rất khó chịu, miệng phát ra những lời chim hót hoa thơm, công khai xem thường toàn bộ hiện trường giải trí.

MC chịu không nổi, nhanh chóng bắt đầu một vòng trò chơi mới.

Tôi đứng cách xa không nghe rõ, uống trà ở khu vực ngoài ống kính.

Có một diễn viên nữ không kém tôi lắm đến gần tôi chuyện phiếm: “Quan hệ của hai người thế nào, sau chuyện ngày hôm qua ấy sẽ không đánh chứ?”

Tôi thật ra muốn bôi nhọ Tô Trà, lúc này thân phận của tôi quá rõ ràng, đành phải từ bỏ.

“Không. Tính chị ấy rất tốt.” Tôi giải thích.

“Hai người thật sự ở bên nhau?” Diễn viên nữ mập mờ hóng hớt.

Tôi cân nhắc: “Không…”

“Ha ha.” Phía sau truyền đến một tràng quen thuộc.

Ngay sau đ ó, Tô Trà đi lên ôm lấy bả vai tôi: “Tôi biết em xấu hổ, em cũng không thể dối, chúng ta rõ ràng đã ở bên nhau.”

“Đúng , chúng tôi ở bên nhau.” Câu này là ta với diễn viên nữ kia.

Nói xong lại với tôi: “Vấn đề buổi sáng em vẫn chưa trả lời tôi, rốt cuộc thì bao giờ chúng ta mới công khai? Thật muốn rói trói chặt em lại để em không thể rời xa tôi.”

“Còn phải công khai nữa sao?”

Tôi ngạc nhiên không ngậm miệng lại .

Rốt cuộc là sao ta lại có ý tưởng như thế?

.

Tôi trái lương tâm khen: “Cũng .”

Tô Trà đồng ý: “Tôi cũng cảm thấy, cần phải tìm thầy bói để tính ngày, đến lúc đó sẽ công khai.”

Sau khi ta xong câu này, tôi liền biểu của diễn viên nữ kia như là mơ một giấc mộng, từ lòng tràn đầy vui mừng đến vẻ mặt mơ hồ, rồi đến gặp phải người có bệnh tâm thần, cuối cùng hoảng hốt rời đi, có chút đáng tiếc.

Cô ấy vốn hình như còn muốn hỏi Tô Trà xin chữ ký.

Sau khi diễn viên nữ rời đi, Tô Trà nhân cơ hội ngồi xuống bên cạnh tôi.

Hai chúng tôi đột nhiên cách nhau rất gần, mùi thơm trong trẻo lạnh lùng trên người ta gần như nhấn chìm tôi.

Tôi tùy ý đảo qua, liền thấy làn da trắng mịn như tuyết trên cổ ta.

Tô Trà dùng một tay chống cằm.

Sau khi phát hiện tôi đang ta, đắc ý tự mãn hỏi: “Nhìn lâu như , không chán à?”

Tôi cơ hồ theo bản năng nũng nịu : “Bảo bối dấu thật sự là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ khiến người ta nhịn không muốn nhiều một chút!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...