Anh à, em rất giỏi phải không?"Bọn họ, lắm, không chỉ có một người.Tôi xoa tóc em và dịu dàng : "Thật à? Điều đó thật tuyệt vời!"Em ăn thịt gà, trợn tròn mắt một cách khoa trương: "Món này còn ngon hơn cả ở nhà hàng nữa. Anh trai em siêu quá!"Em tôi bám lấy tôi suốt cả cuối tuần."Anh ơi, cùng em bài tập nhé!""Anh ơi, em muốn ăn món xương sườn !""Anh ơi, thầy giáo muốn đề cử bài văn của em để dự thi trên thành phố, em lợi nhỉ""Anh ơi, em phải bài tập thủ công cho môn Mỹ thuật. Hồi trước dạy em con thỏ bằng cỏ đuôi ngựa em không nhớ rõ, mau dạy lại cho em nhé!"Tôi luôn mỉm trả lời: "Ừ."
Tôi đã trải ngày cuối tuần vui sướng nhất trong suốt 5 năm cùng với em mình.Tôi biết nhóc này đang cố ý bám lấy tôi, thật cẩn thận để tôi cảm giác con bé cần tôi.Trên đời này sao lại có một bé tốt như ? Cô bé ấy chính là em tôi.Bạn xem tôi may mắn đến nhường nào.Em tốt như thế mà lại bị người bắt nạt.Bạn nghĩ những kẻ đó có đáng chết không?
Trước khi tôi đi tìm bọn họ, bọn họ đã đến tận cửa nhà tôi.Tối thứ bảy, tôi đang hầm xương sườn cho em ở trong nhà, em ở trong sân cầm sách ngữ văn gật gù thích thú đọc văn học cổ đại.
Có vài tiếng chó sủa, tôi ngước lên ra ngoài cửa sổ, đó là một con chó ta, màu vàng và đen, theo sau là mấy cậu học sinh nhỏ, trên tay cầm vỉ nướng.Thằng nhóc học sinh nam cầm đầu bỗng nhiên nở một nụ hèn hạ, lấy ra một hộp pháo ném vào người em tôi khi em ấy không ý.“Bang!”Em tôi hét lên và ngã xuống đất.Tôi nhanh chóng đặt miếng sườn xuống, cầm dao phay đi ra ngoài.
Đồ súc sinh kia hì hì chạy tới vén váy em tôi.“Này, con bò cái, mặc hồng nhạt cơ à? Định quyến rũ ai? Mày thật không biết xấu hổ.”Trong huống như mà em không hề hét, chỉ lo lắng liếc bên trong, thấy tôi đi ra, sắc mặt trắng bệch, đẩy đồ súc sinh: “Hôm nay tôi không rảnh để tán dóc với các cậu, các cậu đi mau!”Hành vi của con bé càng khơi dậy sự tò mò của bọn nó: “Sao , trong nhà giấu một thằng trai lạ, sợ bị người khác thấy à?”Em tôi nôn nóng lại đẩy nó lần nữa.“Tôi nghiêm túc đấy, đi mau!”Không ngờ đồ súc sinh lại nổi cơn thịnh nộ, đập vỉ thịt nướng vào em tôi: “Dm, Mày đẩy ai đấy?”Lúc này, tôi chỉ còn cách sân bên ngoài một ngưỡng cửa, tức giận hét to: “Làm gì đấy?”
Bạn thấy sao?